Thiên Thần đã kinh ngạc đến ngẩn người.
Một kiếm mà tiêu diệt được hẳn mấy cường giả cảnh giới Thần Tổ.
Thực lực thần tiên gì vậy?
Không chỉ Thiên Thần, đến Phạn Thiện cũng đang tròn mắt vì sự lợi hại của Diệp Quân.
Đúng lúc này, Diệp Quân ở gần đó chợt nhăn nhó mặt mày, sau đó có một ấn ký màu đỏ máu hiện lên ở mi tâm hắn.
Phong ấn của Phạn Chiêu Đế.
Sau đó, Diệp Quân cảm thấy toàn thân mình như bị lột sạch da, xương cốt tan rã, đau không tả nổi. Nhất là thân hồn của hắn như bị nấu chín, cơn đau này khiến hắn chỉ muốn ngất đi cho xong.
Phải biết rằng ý chí của hắn rất kiên định, nhưng giờ cũng không thể chịu nổi nỗi giày vò từ cả thể xác và linh hồn này.
Một lát sau, Diệp Quân không chịu được nữa nên đã ngất xỉu.
Phạn Thiện và Thiên Thần biến sắc mặt, vội vàng chạy tới gần. Khi nhìn thấy diện mạo của Diệp Quân thì cả hai đều chết đứng người.
Lúc này, sắc mặt của Diệp Quân tái nhợt, không có chút huyết sắc nào, toàn thân hắn chằng chịt các đường vân máu, trông rất đáng sợ.
Phạn Thiện sợ đến mức thần người ra.
Thiên Thần nói: “Chắc do phong ấn trong người huynh ấy gây ra”.
Nói rồi, gã nhanh chóng lấy một viên đan dược màu vàng ra cho Diệp Quân uống. Song, tay gã vừa chạm vào người Diệp Quân thì đã bị một luồng sức mạnh khổng lồ đánh bay, cuối cùng ngã mạnh xuống đất.
Thiên Thần cũng thừ người ra.
Chuyện gì vậy?
Gã vội đứng dậy, sau đó chạy tới gần Diệp Quân thì thấy có ấn ký màu đỏ máu ở mi tâm hắn.
Tiếp đó, gã vô cùng ngỡ ngàng.
Gã không ngờ sức mạnh của phong ấn này lại khủng khiếp như vậy.
Đúng lúc này, Phạn Thiện chợt giơ tay cầm lấy tay Diệp Quân rồi gọi: “Tiểu Diệp Quân”.
Thấy thế, Thiên Thần sững người.
Vì gã phát hiện Phạn Thiện không hề bị sao cả. Không chỉ thế, khi Phạn Thiện nắm tay Diệp Quân, tia sáng đỏ nhàn nhạt trên người hắn đã dần biến mất, ấn ký màu đỏ máu ở mi tâm hắn cũng nhạt dần.
Thiên Thần vô cùng chấn động khi thấy cảnh tượng đó.
Thật ra tia sáng đỏ không hề biến mất, mà tích tụ dần sang người Phạn Thiện.
Lúc này, chợt có một người đàn ông trung niên đi tới gần Thiên Thần, đó chính là A Ông.
Ban nãy khi bị tập kích, ông ta đã bị mất lực chiến đấu.
Bây giờ, ông ta cũng đang rất ngỡ ngàng. Vì ông ta cũng đã nhìn thấy kiếm khi nấy của Diệp Quân, một kiếm mà có thể giết được mấy cường giả đỉnh cấp.
Quá khủng khiếp!
Thời không phía xa chợt nứt ra, sau đó có 12 cường giả mặc giác xuất hiện.
Họ vội chạy đến gần Thiên Thần rồi quỳ xuống: “Chúng thần cứu giá chậm trễ, xin Cửu điện hạ trách phạt”.
Thiên Thần nhìn họ rồi bình tĩnh nói: “Đứng dậy đi!”
12 người kia đứng dậy, người đàn ông trung niên đi đầu lên tiếng: “Điện hạ, nơi này không an toàn”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!