Ý chí Đại Đạo chết tiệt!
Trong sân, tất cả mọi người đều đang nhìn Diệp Quân, họ không còn kinh ngạc nữa mà chỉ cảm thấy sợ hãi, thực lực của thiếu niên này đã vượt qua cảnh giới Hóa Đạo, có thể chống lại cả ý chí Đại Đạo...
Bùi thần hầu nhìn Diệp Quân, không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng kiêng nể, người này bây giờ đang không được bình thường, phải cẩn thận một chút để tránh bị giận cá chém thớt.
“Hỗn xược!”
Ngay lúc này, một luồng khí tức như thác đổ đột nhiên ập tới từ sâu trong vũ trụ tinh hà, trong chớp mắt, toàn bộ sinh linh của nền văn minh vũ trụ cấp chín đều run rẩy, rối rít ngẩng đầu nhìn về phía tinh hà, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ!
Chỉ cần một luồng khí tức cũng đã khiến cho vô vàn chúng sinh cảm thấy tuyệt vọng, cứ như lũ kiến đang ngước. mắt nhìn rồng, chỉ có tuyệt vọng mà không hề có ý định phản kháng.
Trong sân, khi thấy luồng khí tức khủng khiếp của Đại Đạo, tất cả mọi người đều sợ hãi, thậm chí có vài cương giả vương triều Thiên Mộ lập tức xoay người bỏ chạy.
Bọn họ nhất định không dám tiếp tục xem tiếp nữa. Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa. Nếu còn xem tiếp nữa thì mạng cũng chẳng còn.
Đại hoàng tử Thiên Hình nhìn Diệp Quân ở phía chân trời, vẻ mặt phức tạp.
Gã biết Diệp Quân không tầm thường, nhưng không ngờ là thực lực của Diệp Quân lại kinh khủng như vậy, nếu sớm biết thực lực của Diệp Quân khủng khiếp thế này, gã đã không bày trò hãm hại hẳn rồi, vì hành động của gã đã mang tới tai họa ngập đầu cho vương triều Thiên Mộ.
Đứng ở lập trường của gã, gã không hề hối hận, lập trường của mọi người khác nhau, vốn là ngươi chết ta sống, không có gì phải hối hận, nhưng đứng trên lập trường của vương triều Thiên Mộ, gã rất hối hận vì đã trêu chọc một kẻ địch lớn như vậy, để rồi khiến cho vương triều Thiên Mộ bị tiêu diệt mãi mãi.
Kê Tướng bên cạnh gã đột nhiên thấp giọng thở dài: “Điện hạ, chuyện này xảy ra vượt ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, người đừng tự trách bản thân nữa.”
Thiên Hình nhìn Diệp Quân phía chân trời: “Thiếu niên kia đối mặt với Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín mà không sợ chút nào... Sự tự tin và ngang ngược này không phải là thứ mà những kẻ tầm thường có thể sánh được, có thể đào tạo ra người yêu nghiệt như vậy... nhất định không phải thế lực tầm thường, có khi là nền văn minh vũ trụ cấp mười hoặc là cao hơn...”
Nghe vậy, Kê Tướng kinh hãi, ngạc nhiên nói: “Sao có thể... Nền văn minh vũ trụ cao nhất chính là cấp mười mà...”
Thiên Hình khẽ lắc đầu: “Tâm nhìn của chúng ta quá thấp, cấp mười có thể là cực hạn của chúng ta, nhưng chưa chắc đã là cực hạn của người ta...”
Nói xong, gã nhìn Bùi thần hầu, nhẹ giọng nói: “Người đàn bà này chắc chắn biết điều gì đó, từ đầu tới giờ, cô ta vẫn rất bình tĩnh, kể cả khi Diệp Quân dùng một nhát kiếm phá vỡ ý chí Đại Đạo, cô ta không hề tỏ ra bất ngờ... Nói cách khác, cô †a đã từng thấy thực lực thật sự của Diệp Quân, mà thực lực thật sự của hẳn chắc chản còn mạnh hơn bây giờ...”
Nói đến đây, sắc mặt gã đã trở nên vô cùng nhợt nhạt: “Nếu Diệp Quân xảy ra chuyện ở đây, nền văn minh Thiên Mộ của ta e là sẽ không còn sót lại cái gì...
Bùi thần hầu ở đăng xa dường như cảm nhận được ánh mắt của Thiên Hình, cô ta quay đầu nhìn gã.
Lúc này, Việt điện sử đi tới bên cạnh cô ta, ông ta nhìn Diệp Quân như đang phát điên ở đằng xa, trầm giọng nói: “Bùi thần hầu, người này công khai khiêu khích ý chí Đại Đạo, chắc. chản sẽ không buông tha cho ý chí Đại Đạo, nếu bây giờ chúng ta tập trung nhân lực tới hỗ trợ ý chí Đại Đạo thì rất có khả năng sẽ tạo được mối quan hệ tốt.”
Ông ta vẫn muốn thể hiện một lần để lấy công chuộc tội. Bùi thần hầu quay đầu nhìn Việt điện sử, lần này, cô ta không hề nổi giận.
Thật ra, nếu không phải cô ta đã từng thấy thực lực thật sự của Diệp Quân và người đứng sau lưng hắn, cô ta cũng sẽ nghĩ giống Việt điện sử.
Rất nhiều lúc, tầm nhìn của một con người sẽ khiến người †a trở nên ngu dốt.
Việt điện sử còn định nói thêm điều gì đó, Bùi thần hầu đột nhiên nói: “Việt điện sử, rời khỏi đây, đây là mệnh lệnh.”
Việt điện sử ngẩn người ra, ông ta nhìn Bùi thần hầu mặt không cảm xúc, do dự một lát sau đó nói: “Thuộc hạ tuân lệnh.”
Nói xong, ông ta xoay người biến mất ở phía cuối chân trời rộng lớn, dù ông ta không biết tại sao Bùi thần hầu lại ra lệnh như vậy nhưng vẫn tuân theo lệnh mà làm.
Sau khi Việt điện sử rời đi, Bùi thần hầu ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía chân trời, không thể không nói, lúc này cô ta đang rất hoảng sợ vì cho tới tận bây giờ, Diệp Quân vẫn chưa phát huy hết thực lực thật sự.
Hắn vừa chống đỡ lực phong ấn, vừa chiến đấu. Nếu không có lực phong ấn kia... Bùi thần hầu nhíu mày.
Vào giờ phút này, cô ta đã đưa ra một quyết định, sau khi trở về phải tìm một nơi để bế quan.
Cô ta biết chuyện giữa sư phụ của mình, đám người Phạn Chiêu Đế và Diệp Quân chắc chắn chưa thể kết thúc, sự tranh giành cấp Đại Đạo này cô ta hoàn toàn không đủ khả năng và tư cách để tham gia, nếu không phải vì biết cách bảo vệ bản thân thật khôn ngoan, cô ta chỉ có một con đường chết.
Nhân vật nhỏ phải có tính giác ngộ của nhân vật nhỏ!
Ở phía chân trời, lúc này Diệp Quân đang rất phấn khích vì hẳn đã phát hiện răng, chỉ cần điên cuồng chiến đấu, ý chí của hẳn sẽ trở nên càng mạnh mẽ, dù giờ phút này ý chí đang trên bờ vực sụp đổ, nhưng tình hình đã tốt hơn trước rất nhiều.
Chiến!
Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn vào sâu trong vũ trụ, giờ phút này, hẳn đã cảm nhận được rõ ràng khí tức của ý chí Đại Đạo.
Đại Đạo?
Rất mạnh?
Nhưng vậy thì đã sao?
Diệp Quân đột nhiên cười phá lên, chuôi kiếm Thanh Huyên trong tay hẳn run rẩy kịch liệt, phát ra từng tiếng vang.
Ngay tại lúc này, tinh hà sục sôi, sau đó, trong mắt tất cả mọi người, một bóng người đạp gió bay tới.
Giờ khắc này, tất cả mọi người trong sân đều nín thở. Ý chí Đại Đạo của nền văn minh vũ trụ cấp chín! Bản tôn đã tới!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!