Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Không cảm nhận được người nấp trong tối, vẻ mặt Quân Đế bỗng trở nên khá cảnh giác, nếu Đại ca đã nói có khí tức cực mạnh ẩn nấp thì chắc chắn là có, mà ông ta không cảm nhận được thì chỉ có một cách giải thích.

Chủ nhân của hai luồng khí tức đó cực kỳ mạnh.

Là ai chứ?

Quân Đế cau chặt mày.

Diệp Quân bỗng nói: “Một trong đó có khả năng là người phụ nữ đó”.

Quân Đế nhìn Diệp Quân: “Ác Đạo?”

Diệp Quân gật đầu, sắc mặt sa sầm: “Người phụ nữ này chắc chăn đến vì ta”.

Quân Đế võ vai Diệp Quân: “Bọn ta đều ở đây”.

Diệp Quân cảm thấy ấm áp, mặc dù vừa mới kết giao với những người trước mặt này, nhưng phải nói là ở đây hắn cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.

Quân Đế bỗng nhìn về phía xa: “Lão Lục, các đệ qua đây”.

Vừa nãy sau khi Lăng Tiêu đến, nhát đao đó đã giết hết đám thi thể nghịch đạo, thế nên lúc này mấy người Thượng

Thương Chủ đều rảnh tay.

Nghe Quân Đế gọi, mấy người Thượng Thương Chủ bước đến.

Thượng Thương Chủ mỉm cười với Diệp Quân, Diệp Quân cũng cong môi cười.

Quân Đế nói: “Lão Tam, Lão Ngũ, Lão Tứ, Lão Bát, Lão Thất, đệ đều biết nhỉ, ta không giới thiệu nữa”.

Nói rồi ông ta nhìn người đàn ông đồ đen ở một bên: “Đây là Lão Lục, rất giỏi ẩn nấp ám sát”.

Diệp Quân nhìn người đàn ông mặc đồ đen, thân hình người đàn ông này gầy gò, cơ thể lúc ảo lúc thực, lại đeo nửa chiếc mặt nạ sắt nên chỉ có thể nhìn thấy được nửa khuôn mặt.

Diệp Quân vội cúi người chào: “Lục ca”.

Lão Lục nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân cảm thấy khó hiểu, vì hắn cảm thấy Lục ca này hình như có ý thù địch với mình, không biết có phải là ảo giác không.

Quân Đế bỗng nói: “Lão Lục”.

Lão Lục thu hồi ánh nhìn, sau đó xoay người biến mất khỏi đó, ẩn nấp đi.

Diệp Quân nhìn Quân Đế, Quân Đế hơi cau mày, lúc này Tam tỷ đi tới, cười nói: “Lão Lục từ nhỏ đã được huấn luyện thành sát thủ, tính tình rất lạnh lùng, đệ đừng nghĩ nhiều”.

Diệp Quân gật đầu: “Vâng ạ”.

Quân Đế nhìn Tam tỷ, cô ta khế gật đầu rồi xoay người đi.

Quân Đế chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời vỡ vụn, bầu trời nơi đó đã biến thành hư vô, chỉ có sức mạnh vô tận của Đại Đạo và đao quang.

Ánh mắt Quân Đế cũng hiện lên tia lo lắng, vì với thực lực hiện giờ của ông ta thế mà không thể nhìn rõ được tung tích của Lăng Tiêu và Tổ Đạo.

Đây là cảnh giới Đạo Ngã Tự Tại.

Cảnh giới cao nhất nền văn minh vũ trụ cấp mười hiện giờ.

Mặc dù ông ta còn một chút nữa là đạt đến cảnh giới này, nhưng nửa bước này là một khoảng cách cực lớn.

Diệp Quân nhìn bầu trời đã biến thành hư vô, tay phải hắn năm chặt kiếm Thanh Huyền, lúc này hắn cảm nhận được cách biệt rất lớn giữa mình và Lăng Tiêu, cũng như Tổ Đạo này.

Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Đừng suy nghĩ lung tung, hiện giờ giữa ngươi và họ có cách biệt là chuyện bình thường. Đúng như lời Đại ca của ngươi nói, ông ta đã luyện bao lâu rồi? Ngươi mới tu luyện được bao lâu chứ?”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Chỉ cần ngươi hiểu là được, có thái độ tiến tới là chuyện tốt, nhưng cũng đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, đây chính là cách mà cha ngươi từng bước ép bản thân phát điên năm đó đấy”.

Nó dừng lại, sau đó nói tiếp: “Này, ngươi nói cho ta biết, ngươi có hận cha mình không?”

Diệp Quân lắc đầu. Tiểu Tháp nói: “Thật à?”

Diệp Quân cười nói: “Ta có quyền gì mà hận ông ấy? Ta biết rất rõ, sở dĩ Diệp Quân ta làm được đến mức này hoàn toàn không phải là do ta yêu nghiệt đến mức nào, so với Đại ca, Nhị ca, Tam tỷ, ta chẳng có ưu thế gì cả, mà sở dĩ ta có thể đi đến đây ở cái tuổi này chỉ là vì mệnh của ta tốt thôi, ta có ông nội tốt, một người cha tốt và có một cô cô tốt. Nếu không có họ, Diệp Quân ta thậm chí bây giờ còn không thể bước ra khỏi nền văn minh vũ trụ cấp hai nữa kìa”.

Tiểu Tháp im lặng không nói.

Diệp Quân nói tiếp: “Ta biết ý của Tháp gia, ngươi nghĩ cha nuôi thả ta quá mức, nhưng ta tự mình chọn con đường này. Nếu con đường này là do chính bản thân Diệp Quân ta chọn thì có đi bằng đầu gối cũng phải đi cho xong”.

Tiểu Tháp cười nói: “Tháp gia đi chung với ngươi, ngươi đừng sợ, Tháp gia đã nuôi ra được hai người vô cùng lợi hại, chắc chăn có thể đào tạo được ngươi”.

Diệp Quân bật cười: “Được”.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận