Khi Diệp Quân được Thiên Thần đưa lên bờ đất bên kia, Tịnh tông chủ đứng ở bờ đối diện chậm rãi nhắm mắt lại, trong chốc lát, một luồng sức mạnh đại đạo thần bí từ biển Khổ Giới phóng ra, đối mặt đòn phản công kinh khủng này, Tịnh tông chủ lại không hề chống cự, chỉ trong nháy mắt, cô ta đã bị trấn áp và biến thành tượng đá.
Lúc này, Phạn Chiêu Đế đi tới bên cạnh Tịnh tông chủ, cô †a nhìn Tịnh tông chủ đã bị biến thành một pho tượng, yêu lặng một lát, sau đó bình tĩnh nói: “Cần gì phải làm vậy.”
Nói xong, cô ta chậm rãi đi tới biển Khổ Giới cách đó không xa.
Cô ta lúc này đã là người mạnh nhất vũ trụ cấp mười! Đương nhiên cô ta không sợ biển Khổ Giới này.
Trong nháy mắt khi cô ta bước vào bên trong biển Khổ Giới, toàn bộ biển Khổ Giới lập tức sục sôi, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên phóng ra từ nơi sâu thẳm của biển Khổ Giới, sau đó hung hăng đánh về phía cô ta, Phạn Chiêu Đế bị luồng sức mạnh này đánh lui trở lại bên bờ.
Phạn Chiêu Đế bị đánh về bờ nhíu mày, cô ta lại tiếp tục bước lên phía trước, ngay khoảnh khắc cô ta bước vào biển Khổ Giới, biển máu Vô Biên tràn về hướng biển Khổ Giới, khi biển máu này tiến vào biển Khổ Giới, không bao lâu sau lại có một luồng sức mạnh thần bí phóng ra, cưỡng ép đẩy lùi biển máu Vô Biên.
Phạn Chiêu Đế lại bị đánh về bờ.
Lần này, Phạn Chiêu Đế hơi bất ngờ, cô ta nhìn biển máu Vô Biên kia, một lát sau, cô ta ngồi xổm xuống, ngón tay nhẹ nhàng nhúng xuống biển Khổ Giới, sau đó cô ta khế mỉm cười: “Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy.”
Dứt lời, tay phải của cô ta từ từ siết chặt lại, ý niệm Ác Đạo đáng sợ đột nhiên hội từ lại từ trong đất trời, áp lực của ác niệm mạnh mẽ này lập tức trấn áp luồng Đại Đạo thần bí trong biển Khổ Giới, nước biển Khổ Giới bị trấn áp không ngừng cuộn trào.
Mà ngay lúc này, không biết cô ta đã cảm nhận được điều gì mà đột nhiên ngẩng đầu nhìn bờ đối diện, ở đó có một người kéo theo Diệp Quân chạy.
Phạn Chiêu Đế cau mày, sau một hồi suy nghĩ, tay phải cô †a chậm rãi thu lại, biển Khổ Giới bị trấn áp cuộn trào dần dần yên ả trở lại, ác niệm và huyết mang tràn ngập trong biển dần tan đi, chỉ trong chốc lát, toàn bộ biển Khổ Giới đã khôi phục lại bình thường, nhưng ở nơi sâu thẳm của biển Khổ Giới vẫn có một luồng khí tức mạnh mẽ đang dao động như kiêng dè Phạn Chiêu Đế.
Phạn Chiêu Đế nhìn phía đối diện biển Khổ Giới, cô ta không tiếp tục cố gắng vượt qua biển Khổ Giới nữa mà xoay người rời đi, vì cô ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Chỉ cần xoay người một cái, cô ta đã tới hệ Ngân Hà.
Núi Phạn Tịnh.
Chủ nhân bút Đại Đạo đang ngồi trước thêm đá, ông ta ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh.
Tổ Đạo tế chúng sinh, toàn bộ vũ trụ cấp mười, ngoại trừ vũ trụ Quan Huyên, Chân vũ trụ và vương triều Thiên Mộ được Diệp Quân bảo vệ, tất cả nền văn minh đều đã bị hủy diệt, nhưng hệ Ngân Hà thì không.
Nơi này vẫn là một vùng đất thanh tịnh.
Đột nhiên, Phạn Chiêu Đế xuất hiện ở bên cạnh chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo thu lại ánh mắt, nhìn cô gái mặc đồ đỏ, cười nói: “Chúc mừng cô đạt cảnh giới Tế Chúng Sinh.”
Phạn Chiêu Đế bình tĩnh nói: “Ta hỏi ông chuyện này.” Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Biển Khổ Giới?”
Phạn Chiêu Đế gật đầu.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười mỉm, cũng không nói lời nào.
Phạn Chiêu Đế quay đầu nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, không nói gì, xoay người rời đi.
Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Chờ một chút.” Phạn Chiêu Đế dừng bước lại.
Sau một hồi suy nghĩ, chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Nếu ta nói chỗ này là một cái lồng giam, cô có tin không?”
Phạn Chiêu Đế liếc ông ta: “Nếu thật sự là như vậy thì chắc chăn ông đã làm chuyện gì thất đức.”
Chủ nhân bút Đại Đạo cười ha ha.
Phạn Chiêu Đế nói: “Ông biết ta tìm ông để làm gì mà.”
Nụ cười của chủ nhân bút Đại Đạo chợt tắt, ông ta nhìn nơi sâu nhất của tinh không, sau một lát, ông ta nhẹ giọng nói: “Bàn cờ này, cũng đã đến lúc nên thu lưới rồi.”
Một lát sau, Phạn Chiêu Đế lập tức biến mất ở phía cuối tỉnh hà mờ mịt.
Không ai biết hai người đã âm mưu điều gì.
Phạn Chiêu Đế tới một tinh không mịt mù, phía đối diện cô ta là một hành tinh màu vàng.
Phạn Chiêu Đế bình tĩnh nói: “Hãy thực hiện lời hứa của ta.
Giọng nói thần bí kia lại nói: “Không gấp.”
Phạn Chiêu Đế khẽ nhíu mày, nhưng cô ta cũng không nói gì, xoay người biến mất, chỉ trong chốc lát, cô ta tới trước một toà đại điện cổ kính.
Ác Đạo Điện!
Đôi mắt Phạn Chiêu Đế chậm rãi đóng lại, lòng bàn tay phải mở ra, trong chốc lát, trong đất trời có vô số luồng sức mạnh tụ lại, rất nhanh, trước mặt cô ta đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy.
Đạo luân hồi!
Dần dần, ở trong một vòng xoáy, vô số mảnh vụn linh hồn hội tụ lại, chỉ trong chốc lát, một luồng hư hồn ngưng tụ lại trong đó.
Nhị điện chủ Ác Đạo Minh, Khâu Bạch YI
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!