Không biết đã bao lâu, Diệp Quân mới từ từ mở mắt ra, khoảnh khắc tiếp theo, hắn bỗng ngồi xuống.
Mình chưa chết ư?
Diệp Quân quét mắt nhìn xung quanh, lúc này, hắn đang ở trong một hang động, chỗ không xa là một đống lửa đang cháy lay lắt.
Chuyện gì vậy?
Mặt Diệp Quân đầy nghỉ hoặc.
“Tỉnh rồi à?”
Đúng lúc này, một âm thanh đột nhiên truyền tới từ cửa hang động.
Diệp Quân quay đầu nhìn qua, có một thiếu niên đứng ở cửa hang động, thiếu niên ngồi xổm ở cửa động, toàn thân tả tơi, đặc biệt là cái quần, có mấy có lỗ lớn, nhìn đã thấy giống như không mặc.
Trong lòng Diệp Quân nghỉ ngờ, “Ngươi là ai?”
Thiếu niên nhìn hắn chằm chằm, cười hề hề, “Còn chưa biết là chuyện gì xảy ra à?”
Diệp Quân cau mày, trong lòng thầm nói: “Tháp gia.”
Lát sau, âm thanh của Tiểu Tháp vang lên, “Ơi”
Thiếu niên nhìn phần bụng của Diệp Quân, “Cái tháp kia của ngươi không tệ, để nó nói cho ngươi biết là chuyện gì đã xảy ra trước đi.”
Nói rồi, y đứng dậy dựa vào tường, trong miệng không ngừng chửi bới gì đó, như vẫn chưa hả giận, thỉnh thoảng lại đá vào tường vài phát.
Trong hang.
Sau khi nghe Tiểu Tháp nói xong, cả người Diệp Quân như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng, lát sau, hắn chạy ra ngoài như điên, bên ngoài là biển Khổ Giới, hắn chạy đến bờ biển Khổ Giới, nhìn biển Khổ Giới như mảnh nước tù trước mắt, hai chân hắn khuyu lại, quỳ thẳng xuống.
Chết rồi!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!