Thánh tử Bỉ Ngạn đã đến!
Nghe thấy lời Chu Lăng nói, chân mày Diệp Quân nhíu lại, không hiểu lắm: “Mới xuất hiện à?”
Chu Lăng gật đầu, sắc mặt hơi khó coi, cô ta không ngờ thánh tử Bỉ Ngạn thần bí kia lại đột nhiên xuất hiện.
Diệp Quân cười nói.
Chu Lăng nhìn Diệp Quân, muốn nói lại thôi, Diệp Quân lập tức nói: “Bây giờ chúng ta đã không có đường lui, chỉ có thể kiên trì đến cùng.”
Chu Lăng suy nghĩ một hồi, khế gật đầu: “Đúng vậy.”
Cô ta mới truyền tin thánh tử Bỉ Ngạn đã đến, bây giờ nếu Diệp Quân rút lui, cô ta và Diệp Quân đều không có khả năng đi khắp nơi, giả làm thánh tử Bỉ Ngạn, đây chính là tội lớn tru di cửu tộc, theo lời Diệp Quân nói, bây giờ chỉ có thể kiên trì đến cùng.
Thấy Chu Lăng cau mày, Diệp Quân mỉm cười nói: “Đừng suy nghĩ nhiều, đi một bước tính một bước.”
Thấy Diệp Quân bình tĩnh như vậy, Chu Lăng hơi ngạc nhiên, không suy nghĩ nhiều nữa, mà gật đầu: “Đi thôi”
Vừa nói, cô ta vừa dẫn Diệp Quân và Tổ Đạo đi về phía xa. Thành Bỉ Ngạn rất sầm uất, kiến trúc vô cùng hùng vĩ, có những tòa nhà cao hàng trăm tầng, sừng sững như những cột đá vươn lên trời, cực kỳ nguy nga.
Bởi vì trong thành không cho bay, vì vậy, mọi người chỉ có thể đi bộ, điều này khiến toàn bộ thanh trì vô cùng náo nhiệt.
Diệp Quân tò mò nhìn xung quanh, xung quanh vài cửa hàng bán thần binh pháp bảo, hơn nữa cấp bậc không thấp.
Đột nhiên, Diệp Quân dừng bước, ánh mắt rơi vào một cửa hàng, cửa hàng này rất lớn, trước cửa hàng có năm cái lồng, bên trong là năm gã cường tráng.
Hoang nô!
Diệp Quân cẩn thận quan sát mấy người hoang nô, hắn phát hiện, những hoang nô này đều có khí tức vô cùng lớn, đặc biệt là thể chất rất cường tráng, những cường giả nhân loại bình thường không thể so sánh được.
Chu Lăng đột nhiên nói: “Đi thôi.”
Diệp Quân không suy nghĩ nữa, gật đầu, rồi đi theo Chu Lăng.
Đương nhiên hắn sẽ không nghĩ đến việc phóng thích hoang nô này, đùa à, hiện tại hän không thể tự bảo vệ chính mình, nếu tiếp tục làm những việc vượt quá khả năng của mình, chẳng phải hẳn tự mình tìm đến cái chết sao?
Chẳng mấy chốc, dưới sự hướng dẫn của Chu Lăng, ba người đã đến trước toà Thánh Đường mà họ từng thấy ở ngoài thành, bây giờ khi nhìn gần Thánh Đường này, họ càng rung động hơn. Ngẩng đầu nhìn, không thấy được đỉnh, bỗng nhiên cảm thấp con người thật nhỏ bé khi đứng trước Thánh Đường này.
Không rõ toà Thánh Đường được làm băng chất liệu gì, cả toà hiện lên kim quanh nhàn nhạt, nguy nga lộng lẫy, vô cùng loá mắt.
Lúc này, ba người đột nhiên quay đầu, phía sau bọn họ không xa, có ba tên thị vệ mặc kim giáp đang cầm trường thương.
Chu Lăng khế cau mày: “Thánh vệ Bỉ Ngạn! Diệp Quân hơi ngạc nhiên.
Bởi vì hắn phát hiện, khí tức của ba người này rất mạnh, ít nhất là cấp bậc cảnh giới Thuận Đạo.
Chu Lăng không nhìn nữa: “Đi thôi.”
Vừa nói, cô ta vừa dẫn Diệp Quân và Tổ Đạo đi về phía Thánh Đường, sau khi tiến vào đại điện, trong đại điện là tinh không mênh mông, mà dưới chân họ, là một đ: màu vàng dài hàng nghìn thước, ở đó có một chiếc ghế thánh.
Mỗi bên ghế thánh có khoảng hai mươi người, người đứng đầu bên trái là một người đàn ông mặc trường bào đỏ, phía sau đều mặc trường bào đỏ giống như vậy, chẳng qua, trường bào của họ khác với trường bào của người đàn ông ở chỗ, phần dưới và tay áo của trường bào được trang trí bằng một vòng vải đen.
Người đứng đầu bên phải là một người đàn ông mặc trường bào trằng, râu tóc trắng xoá, trường bào trắng như tuyết, không tì vết, phía sau cũng có một nhóm người mặc trường bào trắng, tất cả đều lớn tuổi.
Khi Diệp Quân và Chu Lăng đến, một thị nữ mặc thần bào. đột nhiên bước đến trước mặt Chu Lăng, cô ta bưng đến một chiếc trường bào màu đen, thi lễ với Chu Lăng, sau đó dè dặt mặc thần bào cho Chu Lăng, rồi lui sang một bên.
Chu Lăng sải bước đi về phía trước. Diệp Quân và Tổ Đạo cũng đi theo.
Trong lòng Tổ Đạo hơi sợ hãi, mẹ nó, y đi theo tên kiêu ngạo này để lừa người, ngộ nhỡ lừa không thành công, sợ là phải chịu tội ở đây, vì người ở đây đều có khí tức vô cùng cường đại, hiển nhiên đều là người có thực lực đỉnh cao ở Bỉ Ngạn Giới.
Nhưng y không có lựa chọn nào khác, nếu y chọn chạy trốn, rất có khả năng y sẽ bị giết người diệt khẩu.
Lúc này, trong đầu Diệp Quân đột nhiên vang lên giọng nói của Chu Lăng: “Người bên trái, mặc trường bào đỏ, chính là Khu Cơ chủ giáo, phụ trách phía nam Bỉ Ngạn Giới, bên phải là Đại chủ giáo, phụ trách trông coi phía bắc, cả hai đều mở đường máu đi lên từ tầng lớp thấp nhất, ngươi phải cẩn thận.”
Diệp Quân nghe Chu Lăng nói, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thì đang âm thầm suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!