Không xứng để học!
Lúc nghe Thời Dư nói vậy, Diệp Quân bỗng ngẩn người, sau đó bật cười hỏi: "Tại sao?"
Thời Dư nhìn hắn: "Kiếm kỹ kia là do chân thánh Hạo. Nhiên sáng tạo ra, chỉ có người có ý chí siêu cấp mạnh mẽ mới có thể học, từ khi ông ấy sáng tạo ra kiếm kỹ này, Bỉ Ngạn Giới chưa có một kiếm tu nào học được!"
"Chân thánh Hạo Nhiên!" Trú Hàn ở bên nghe thế thì cả kinh.
Diệp Quân nhìn về phía Trú Hàn, Trú Hàn biết hắn không biết nên nhanh chóng giải thích: "Vị chân thánh Hạo Nhiên là một kiếm tu của mấy vạn năm trước, ông ta vốn là con riêng nên sống trong gia tộc rất vất vả, mẹ kế của ông ta sợ ông ta uy hiếp đến địa vị con mình nên đã hủy hoại hết đan điền cùng kinh mạch của ông, hai mắt cũng bị dụi lửa cho mù. Nhưng may mắn ngay lúc đó ông ta được vợ mình giúp đỡ mới thoát được một mạng, nhưng từ đó cũng trở thành người tàn phế”.
Nói đến đây, cô ta khẽ thở dài rồi mới nói tiếp: "Nhưng không ai ngờ được, ông ta lại ngộ ra được tuyệt thế kiếm đạo trong cuộc đời bể khổ của mình... Thật ra tuy ông ta được người đời gọi là chân thánh, nhưng cảnh giới vẫn chưa thật sự đạt đến mức đó. Có điều sức chiến đấu của ông ta quả thật ngang cơ với chân thánh, cũng là người duy nhất dù chưa đến Chân Thánh Cảnh nhưng không hề thua kém ai ở cảnh giới đó. Ngoài ra ông ta cũng được ca ngợi là kiếm tu huy hoàng cuối cùng của Bỉ Ngạn Giới, sau ông ta, chưa có một kiếm tu nào đạt được đến trình độ đó".
Diệp Quân nghe vậy thì khá ngạc nhiên: "Kiếm đạo của ông ta là gì?"
Thời Dư ở bên kia đáp: "Kiếm đạo Khổ Nan".
Diệp Quân nhìn về phía Thời Dư, Thời Dư xòe tay ra, một quyển kiếm điển bay vào trong bàn tay ông ta, lúc ông ta nhìn quyển kiếm điển thì trong mắt ánh lên một tia phức tạp: "Từ trong bể khổ tìm được bản ngã, lấy bản ngã chứng kiếm đạo, vậy nên người muốn tu kiếm đạo của ông ấy nhất định phải là người hiểu được thế nào là khổ, thế nào là khó”.
Nói rồi, ông ta nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân suy nghĩ một chút mới nói: "Ta cũng không biết bản thân có được xem là vô cùng khổ cực không”.
Thời Dư nói: "Vậy ngươi thử đi". Diệp Quân gật đầu: "Được".
Thời Dư xòe tay ra, quyển kiếm điển kia đột nhiên bay đến trước mặt, mà trong khoảnh khắc khi Diệp Quân tiếp được nó thì một luồng kiếm ý mênh mong trào ra từ bên trong, thoắt cái đã bao trùm lấy hắn, chỉ trong chớp mắt, hắn như bị hàng vạn ngọn núi đè ép, không tài nào thở được.
Diệp Quân kinh hãi trong lòng, vội vàng tỏa kiếm ý trật tự của mình ra để chống lại, nhưng cho dù có kiếm ý trật tự giúp đỡ thì hắn vẫn cảm nhận được một cỗ áp lực kinh khủng, luồng kiếm ý ẩn bên trong kiếm điển này tựa như dòng lũ ào ạt không ngừng xối về phía hắn, vô cùng vô tận.
Thời Dư ở bên yên lặng nhìn Diệp Quân. Trú Hàn thì tỏ vẻ hiếu kỳ.
Tuy cô ta đang đứng cùng một chỗ với Diệp Quân, nhưng cô ta lại không hề cảm nhận được bất kỳ tia kiếm ý nào.
Luồng kiếm ý kia chỉ nhắm vào một mình Diệp Quân!
Diệp Quân đứng tại chỗ, ánh mắt âm trầm, hai tay siết chặt, kiếm ý trật tự của hắn vẫn đang gắng gượng chống lại luồng kiếm ý thần bí kia.
Kiếm ý thần bí kia tuy vô cùng mạnh mẽ, nhưng cũng không thể làm gì được hắn.
Cứ thế, sau một hồi giằng co, bỗng, những kiếm ý kia tựa thủy triều ồ ạt rút nước.
Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng lúc này, bên trong quyển kiếm điển bỗng nổ ra một luồng kiếm quang lấp lánh, chưa đợi Diệp Quân phản ứng lại, kiếm quang kia đã bao trùm lấy hắn, chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở một vùng vũ trụ mênh mông bạt ngàn.
Diệp Quân nghi ngờ nhìn xung quanh, bỗng, hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước cách mình mấy trăm trượng, ở đó có một người đàn ông mặc áo bào băng vải bố, đang đứng quay lưng về phía hắn.
Diệp Quân thi lễ: "Xin chào tiền bối".
Người đàn ông chậm rãi quay người lại, nhìn bên ngoài thì thoạt chừng ba mươi tuổi, dáng vẻ thanh thoát, nhưng trên đôi mắt có một miếng vải bố che ngang lại.
Là Hạo Nhiên!
Là kiếm tu mạnh nhất trong lịch sử nền văn minh Bỉ Ngạn!
Hạo Nhiên không nói gì.
Mặc dù đối phương đang che mắt bằng vải bố, nhưng Diệp Quân có thể cảm nhận được đối phương đang nhìn mình.
Hạo Nhiên đột nhiên cười nói: "Đã nhiều năm trôi qua, ngươi là người đầu tiên tới được chỗ này".
Diệp Quân nói: "Xin tiền bối chỉ giáo".
Dứt lời, hắn đè tay trái lên kiếm Thanh Huyền, thủ thế chờ đợi.
Thấy vậy, Hạo Nhiên thoáng nghiêng người, sau đó cười nói: "Thú vị, thú vị”.
Ông ta không ngờ hậu bối trước mặt này lại muốn khiêu chiến với mình!
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào Hạo Nhiên ở trước mặt, lặp lại: "Xin tiền bối chỉ giáo".
Hạo Nhiên cười nói: "Được, ngươi cứ xuất kiếm đi".
Diệp Quân bước lên trước một bước, bỗng chốc, người kiếm đã hợp nhất bắn thẳng về phía Hạo Nhiên.
Đối mặt với kiếm tu mạnh nhất lịch sử nền văn minh Bỉ Ngạn này, tất nhiên hắn không hề dám xem thường, vừa tung chiêu đã là Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử, gia tăng kiếm thế của bản thân đế cực hạn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!