Trong trạch viện, lúc này Chu Nghiên trợn tròn hai mắt tỏ vẻ vô cùng sợ hãi.
Người tu hành!
Bà ta không ngờ tên đáng ghét trước mắt lại có bản lĩnh phi thường như thế, sao hắn có thể biết được chứ?
“Hạo Nhiên!”
Lúc này, Hạo Nguyên kia bỗng dưng chạy ra, ông ta giận dữ nói: “Ngươi làm gì...”
Nhưng còn chưa nói hết câu, một thanh kiếm gỗ đã đâm thẳng vào giữa chân mày ông ta.
Mọi người: “...”
Diệp Quân lạnh lùng nhìn Hạo Nguyên: “Ta không tin ông không biết gì về những hành động của người phụ nữ kia, nhưng vì lôi kéo gia tộc sau lưng bà ta nên ông chọn mắt nhắm mắt mở, đúng không?”
Bị Diệp Quân nói trúng tim đen, sắc mặt Hạo Nguyên nhất thời hơi khó coi, muốn nói gì đó, nhưng khi thấy sát khí trong mắt Diệp Quân, ông ta thầm thấy sợ hãi.
Thằng ranh con này muốn giết cha ư?
Diệp Quân không quan tâm đến Hạo Nguyên nữa, hắn quay người nhìn về phía Chu Nghiên, Chu Nghiên nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt hơi dữ tợn: “Tên nghiệt chủng, nếu ngươi dám động đến ta, nhà họ Chu của ta chắc chắn sẽ không tha cho ngươi đâu”.
Nhà họ Chu là chỗ dựa lớn nhất của bà tal
Diệp Quân hờ hững nhìn bà ta: “Ta sợ quá cơ”.
Dứt lời, đầu của Chu Nghiên lập tức rơi xuống. Giết rồi!
Thấy cảnh này, những người xung quanh sợ đến mức ngã khuyu xuống đất.
“A!”
Hạo Nguyên kia gào thét: “Nghiệt chủng, ngươi..."
Diệp Quân bỗng nhiên xoay người, chắp ngón tay chỉ về phía trước, hai nhánh gỗ bỗng nhiên băn vào đầu gối của Hạo Nguyên, cảm giác đau đớn dữ dội khiến ông ta phải quỳ xuống.
Cha quỳ xuống trước mặt conl
Mọi người: “...
Hạo Nguyên nhìn Diệp Quân xa lạ trước mặt, hơi sợ hãi nói: “Ngươi... Ta là cha của ngươi đấy”.
Diệp Quân cười khẽ: “Cảm giác này đúng là đã quá, ha hai”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!