Các Chân Thánh còn lại cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành. Hạo Nhiên im lặng suy nghĩ, sau đó gật đầu: “Được”. Diệp Quân cất tiếng hỏi: “Tiền bối, thuyền thánh đâu rồi?”
Hạo Nhiên nhìn về phía lối đi bí ẩn kia: “Lúc trước nó năm trên người chân thánh Sơ Thuỷ, nhưng bây giờ thì...”
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn theo hướng đó: “Bên kia là Đế tộc sao?”
Hạo Nhiên gật đầu: “Phải”. Diệp Quân hỏi: “Chúng ta còn có ai giúp đỡ không?” Hạo Nhiên läc đầu: “Không còn nữa”.
Diệp Quân lại hỏi: “Thực lực của Đế tộc mạnh đến mức nào?”
Hạo Nhiên läc đầu: “Không biết”.
Diệp Quân cảm thấy đau đầu.
Tại sao mình luôn phải lội ngược dòng thế?
Vừa mới bắt đầu đã yếu thế hơn thì ai mà chịu nổi.
Dường như hiểu suy nghĩ của Diệp Quân, Hạo Nhiên khế mỉm cười: “Ngược dòng thay đổi tình thế mới là thú vị nhất, không phải sao?”
Diệp Quân cười đáp: “Đúng là như thế”.
Dứt lời, hẳn nhìn vô số những ngôi sao kéo đến từ chân trời kia: “Tiền bối, đã tính toán nên đánh nhau thế nào chưa?”
Hạo Nhiên đáp: “Chúng ta dự định sẽ phòng thủ, phải xem ngươi, nếu ngươi có tính toán khác thì có thể thử xem”.
Diệp Quân cất lời: “Phản công!”
Phản công!
Nghe hän nói thế, tất cả mọi người xung quanh đều đưa mắt nhìn sang.
Diệp Quân nhìn chằm chằm lối đường bí ẩn kia: “Các vị tiền bối trấn giữ ở nơi này phải tốn rất nhiều sức lực để duy trì cho thời không này không bị nứt vỡ, dưới tình huống đó, chúng ta sẽ cực kỳ bất lời, vì thế ta chọn phản công, đặt chiến trường ở Đế tộc, mọi người thấy sao?”
Hạo Nhiên nói: “Trước đây cũng từng có một người nói như thế”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!