Bên trong chiến trường Bỉ Ngạn, Diệp Quân đứng tại chỗ, kiếm ý trật tự quanh thân hẳn đang không ngừng tăng lên như: núi lửa phun trào.
Kiếm ý trật tự!
Những Chân Thánh ở đây có thể sống sót từ vô vàn trận chiến đã đủ để chứng minh thực lực khủng bố của họ, mà lúc. này đây, tất cả bọn họ đều chọn tín ngưỡng Diệp Quân.
Bọn họ hiểu rất rõ tín ngưỡng một ai đó có ý nghĩa như: thế nào, theo góc độ nào đó mà nói, nó mang nghĩa thần phục, sau này sẽ bị trật tự của đối phương ràng buộc.
Nhưng vậy thì sao?
Nếu trận chiến hôm nay không đánh lại thì tất cả đều phải chết, nền văn minh Bỉ Ngạn cũng sẽ xong đời!
Trong tình huống đó mà còn tính toán mấy chuyện lặt vặt như vậy thì nền văn minh Bỉ Ngạn còn hi vọng gì không?
Nếu là Diệp Quân thì có thể sẽ dẫn dắt bọn họ đánh thẳng được trận này.
Vậy thì tín ngưỡng hắn thì có gì sai? Ha hat
Diệp Quân đột nhiên cười ha hả: "Các vị, theo ta càn quét Đế tộc!"
Dứt lời, hắn đột nhiên xoay người một cái hóa thành một luồng kiếm quang xông về con đường thần bí kia.
Mà phía sau hắn là một loạt các Chân Thánh đi sát theo. Quân Vũ và Sơn Cương không theo cùng, Quân Vũ bắt buộc phải trấn thủ ở đây, nếu không một khi những ngôi sao kia rơi xuống thì tất cả vũ trụ ở dưới đây đều sẽ bị hủy diệt.
Mà Sơn Cương cũng có nhiệm vụ của riêng mình, y phải dẫn mở ra một con đường để chừa lại cho nền văn minh Bỉ
Ngạn một đường sống.
Bên trong Tiểu Tháp.
Tổ Đạo ngẩng đầu nhìn, biểu cảm của y cực kì nghiêm nghị, tất nhiên y biết Diệp Quân đã mạnh hơn, đến giờ phút này, thực lực của Diệp Quân thật ra đã không hề kém cạnh Phạn Chiêu Đế của văn minh Bỉ Ngạn lúc trước, nhưng vấn đề là người phụ nữ đó cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn!!
Trận chiến này... Thắng bại khó liệu!
Tất nhiên bây giờ y hi vọng Diệp Quân sẽ thắng, chỉ cần Diệp Quân thăng thì y có thể khôi phục tu vi.
Nhưng y cũng biết rất rõ nếu Diệp Quân thẳng thì... Y sẽ vĩnh viễn không có cơ hội lấy lại hào quang, bởi vậy kết cục. tốt nhất nên là hai người đều tổn hại trọng thương, sau đó y sẽ đi ra kiếm lợi.
Nghĩ tới đây, Tổ Đạo không khỏi bắt đầu cười ha ha! Nếu là như thế thật thì đúng là y kiếm bộn rồi.
Núi Phạm Tịnh.
Lúc này đã là tháng mười một, trời đã bắt đầu vào đông, lại thêm mưa rơi không ngớt nên khí trời cực kỳ giá buốt, du khách đến đây chơi đều phải mặc áo khoác dày.
Chủ nhân bút Đại đạo đang quét nhà không biết lại cảm nhận được gì mà đột nhiên dừng lại, ông ta chạy ra ngoài ngẩng đầu lên nhìn về phía trời sao xa xăm, một lát sau ông †a nở nụ cười: "Rốt cuộc cũng kết thúc, tên Kháo Sơn Vương chết tiệt..."
Nói rồi, ánh mắt của ông ta dần trở nên lạnh lếo: "Thiên Mệnh, để ta xem thử lần này ngươi thắng thế nào!"
Bên trong đường hầm không thời gian, Diệp Quân xông lên trước, phía sau hắn là nhóm cường giả Chân Thánh Hạo. Nhiên theo sát.
Nhưng ngoài dự liệu là dọc đường đi lại không hề gặp bất kỳ ai xuất hiện ngăn cản.
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã dẫn nhóm Chân Thánh Hạo Nhiên đến lối ra, mà lúc họ chuẩn bị vào Đế Vực thì đột nhiên toàn bộ đường hầm không thời gian vỡ vụn, từng luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa đánh mạnh về phía họ.
Diệp Quân híp mắt lại, ngón tay hơi điểm nhẹ, kiếm Thanh Huyên chém bay ra, trong tích tắc, tất cả sức mạnh đã bị đánh tan, cùng lúc đó, hắn nhanh chóng dẫn mọi người đánh lao ra.
Đế Vực!
Lúc nhóm Diệp Quân tiến vào Đế Vực, Đế Minh đã sớm chờ ở đó.
Xung quanh đã có hơn mười nghìn cường giả vây quanh, mà tất cả bọn họ đều có cảnh giới thấp nhất là Chân Thánh!
Thấp nhất là Chân Thánh!!
Nhìn đội hình này, vẻ mặt của mười hai Chân Thánh phía sau Hạo Nhiên đều trở nên ngưng đọng, bọn họ đã giao thủ với Đế tộc vô số lần, ngoại trừ Chân Thánh Sơ Thủy ra, bọn họ chưa từng quyết chiến sống chết lần nào, bởi vậy cũng không quá rõ cụ thể thực lực của Đế tộc.
Mà lúc này đây, khi nhìn thấy hơn mười nghìn cường giả cấp bậc Chân Thánh ở đây, bọn họ biết bản thân đã đánh giá thấp Đế tộc rồi.
Nhưng vậy thì sao?
Mười hai Chân Thánh đứng ở đây, không có một ai sợ hãi.
Đế Minh nhìn Diệp Quân dẫn đầu, vẻ mặt xem thường: "Tiêu diệt Đế tộc của ta? Ngươi mà cũng xứng?"
"Ha ha!"
Diệp Quân cười ha hả.
Tiếng cười vang lên, ánh kiếm xuất hiện.
Mục tiêu không phải là Đế Minh, mà là một cường giả Đế tộc đứng bên phải gần hẳn nhất, tên cường giả đó thấy ánh kiếm giết đến của Diệp Quân thì hoảng hốt trong lòng, gã không ngờ rắng Diệp Quân lại đột nhiên ra tay với mình. Gã vừa định đỡ thì tốc độc kiếm của Diệp Quân tăng nhanh, trong tích tắc, cuống họng của gã đã nứt toác, đầu bay ra ngoài.
Một chiêu kiếm lấy mạng trong chớp mắtI!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!