Đây là nơi giải sâu của tộc trưởng, bất kì ai cũng không được tới gần, sở dĩ Diệp Quân được tới gần, là vì có dặn dò, bất kì chỗ nào trong phủ, hắn đều có thể đi tới.
Nhưng thân là tôi tớ, cô ta vẫn sợ.
Thấy nô tỳ kia vẫn căng thẳng, Diệp Quân cười nói: “Ngươi đừng hồi hộp, ta chỉ nhìn thôi, không động bậy bạ đâu.”
Nô tỳ cúi đầu, kính cẩn nói: “Không không, ta không căng thẳng”
Diệp Quân cười cười, sau đó nói: “Ngươi dẫn ta đi chỗ khác dạo đi.”
Nghe xong, trong lòng nô tỳ lập tức thở phào, cô ta làm cử chỉ mời: “Mời.”
Diệp Quân đi theo nô tỳ tới một vườn hoa khác, sau khi Diệp Quân đi dạo một vòng, nói: “Ta có thể ra ngoài phủ đi dạo không?”
Nô tỳ gật đầu: “Có thể”
Diệp Quân cười nói: “Ngươi dẫn đường.” Nô tỳ kính cẩn nói: “Vâng.”
Cô ta dẫn Diệp Quân ra ngoài phủ đệ.
Lúc này, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đứng trong nhà thờ tổ của tộc Đệ Nhất, mặt vô cảm, người lạ chớ tới gần.
Bấy giờ, một bài vị trong đó đột nhiên rung lên, tiếp theo, một âm thanh truyền tới: “Tại sao không ra tay?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu im lặng.
ml thanh im lặng một lúc, sau đó nói: “Họa sắp tới rồi, nếu tổ tiên Đệ Nhất lại không sinh ra Đại Đế, sao vượt qua nạn này được? Hơn nữa, thần hồn ta và tổ tông để lại sắp bước vào thời kì suy yếu, một khi chúng ta bước vào thời kì suy yếu, những cường giả Chuẩn Đế và sinh vật khổng lồ tiền sử kia sẽ âm thầm ra tay đối phó với gia tộc ta, cướp đoạt binh đế của đế tộc ta”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lắc dầu: “Hắn nói rất đúng, cho dù ta có chiếm đoạt huyết mạch và số kiếp Đại Đế của hắn, cũng không thể thành đế được”
ml thanh kia im lặng một lúc, nói: “Vậy ngươi muốn làm sao? Tộc Đệ Nhất ta giữ hắn ở đây, chúng ta đã hy sinh một binh đế rồi, không còn đường lui nữa.”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không nói gì, cô ta quay người đi ra cửa đại điện, cô ta ngẩng đầu nhìn chân trời, trong mắt xuất hiện một tia mờ mịt.
Tộc Đệ Nhất!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!