Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Diệp Quân đưa mắt nhìn cô gái đeo kiếm, cô gái kia thật ra rất xinh đẹp, vóc người đeo kiếm thon thả, mày ngài mắt to, tư thế oai hùng, trông rất hào khí, vì cỗ ngạo khí cùng hào quang rực rỡ này quá lớn nên khiến những người xung quanh các ba thước cũng có thể cảm nhận được khí thế bức người từ cô ta tản ra.

Diệp Quân thu ánh mắt lại, hắn nhận lấy thanh tàn kiếm trong tay Đệ Nhất Tĩnh Chiêu quan sát một lượt, sau đó quay sang cười nói với cô ta: "Được hời rồi".

Được hời!

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu có hơi ngạc nhiên, cô ta nhìn thanh tàn kiếm kia, quả thật cảm thấy rất bất phàm.

Diệp Quân cười nói: "Chúng ta đi thôi”. Nói rồi, hắn xoay người rời đi.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu thản nhiên nhìn cô gái đeo kiếm kia, cũng xoay người đi theo.

Cô gái đeo kiếm nhìn chằm chằm hai người, ánh mắt lạnh lùng.

Lúc này, một người đàn ông kiếm tu đi tới bên cạnh cô gái đeo kiếm, gã trầm giọng nói: "Việt sư tỷ, cô gái kia không tâm thường, ta không cảm nhận được hơi thở của cô ta, hơn nữa đây là địa bàn của tộc Đệ Nhất, không nên manh động".

Cô gái đeo kiếm nhìn chằm chằm vào Diệp Quân ở nơi xa, không nói gì, chỉ là ánh mắt ngày càng lạnh đi, kiếm sau lưng cũng khẽ rung.

Chỉ chốc lát sau, cô ta quay đầu nhìn người đàn ông ở bên cạnh: "Nói nhiều".

Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi đến tầng mười, nơi đây là quán ăn, nhưng ở đây chỉ cung cấp nguyên liệu, còn nấu thì phải tự mình làm.

Thấy vậy Diệp Quân có hơi ngạc nhiên.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu giải thích cho hắn nghe, tuy có rất nhiều tu sĩ đã có thể ích cốc không cần ăn uống nữa, nhưng vẫn có không ít tu sĩ thích việc ăn uống, không phải bọn họ muốn lấp đầy bụng, mà là vì cảm thấy việc ăn rất ngon, mà nơi này được xây nên để phục vụ cho những người như thế.

Diệp Quân nghe xong thấy cũng dễ hiểu. Bởi vì hắn cũng vậy mài

Diệp Quân tự mình xuống bếp, nguyên liệu nấu ăn gì cũng có cả, bắt tay vào làm cũng thuận tiện.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ở cách đó không xa nhìn Diệp Quân bận rộn dưới bếp, chỉ im lặng không nói gì, không ai ngờ răng người đàn ông đang đứng bếp này sẽ là một Đại Đế, một lát sau, cô ta quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài trời xanh bao la, nghìn dặm không mây, tâm tư của cô ta cũng không biết đã trôi đến nơi nào.

Chỉ một chốc sau, Diệp Quân đã làm được một bàn năm món, hắn dọn lên rồi ngồi đối diện với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, cười bảo: "Ăn cùng nhau đi".

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hắn, cũng không động đũa.

Diệp Quân gắp một miếng thịt lên cho vào miệng, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, từ nơi này nhìn ra thì phong cảnh cực kỳ trống trải, mà hắn phát hiện thành Đệ Nhất này lớn hơn hắn nghĩ nhiều lắm, từ đây nhìn ra căn bản không thể nhìn hết được một góc của thành.

Diệp Quân thu hồi tầm mắt, gắp một miếng sườn xào chua ngọt lên cho vào miệng, sau đó nói: "Cô là một người phụ nữ mạnh mẽ".

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hắn, không nói lời nào.

Diệp Quân tiếp tục nói: "Cũng là một người rất kiêu ngạo, hơn nữa thực lực của cô ngoại trừ Đại Đế mạnh nhất ra thì hơn hẳn các Bán Bộ Đạo Chi Ngoại khác, một yêu nghiệt tuyệt thế như cô sẽ có cái tôi cao như thế nào? Nhưng tối hôm qua cô đến đó..."

Nghe Diệp Quân nhắc đến chuyện hôm qua, sắc mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lập tức trở nên mất tự nhiên.

Diệp Quân nói tiếp: "Ta đoán là cô muốn nhanh chóng trở thành Đế, mà sở dĩ cô gấp gáp như vậy thì đơn giản chỉ có hai lý do, một trong số đó là cô khát vọng được trở nên mạnh mẽ hơn, là dã tâm của cá nhân cô, mà thứ hai là do Đế tộc của cô gặp nguy".

Ánh mắt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã bị dấy lên sóng lớn.

Diệp Quân nhìn về phía Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: "Cho dù là do dã tâm của cô hay là do Đế tộc gặp nguy, hành động của cô chỉ là đang phá hoại tâm cảnh của bản thân, phải biết người tu đạo như chúng ta một khi hỏng tâm cảnh, tương lai lúc độ kiếp, gặp phải tâm ma thì đại đạo sẽ lập tức sụp đổ, vạn kiếp bất phục".

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu chậm rãi siết chặt hai tay lại, cúi thấp mặt xuống.

Diệp Quân đột nhiên cười nói: "Ăn chút không? Tay nghề của ta tốt lắm đó'.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu liếc mắt nhìn Diệp Quân, vẫn không động đũa mà chỉ nói: "Lúc ta đến ngươi từng nói với Tiểu Hồng có vài người còn quan trọng hơn so với tu vi, những người kia là bạn bè huynh đệ của ngươi ở vũ trụ cấp mười?"

Rõ ràng là cô ta đang điều tra Diệp Quân. Diệp Quân khẽ gật đầu: "Đúng vậy".

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: "Vì những người kia mà ngươi vứt bỏ tu vi Đại Đế?"

Diệp Quân lại gật đầu.

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cứ nhìn hắn mãi như vậy, như muốn nhìn thấu suy nghĩ của hắn: "Ngươi có biết thành Đế khó đến mức nào không? Mà khi thành Đế thì sẽ chói sáng rực rỡ như nào không? Ngươi sẽ vô địch khắp toàn bộ thời đại Đế Giả, khắp vũ trụ Thập Hoang, khắp cả thế gian này".

Diệp Quân lại gắp một miếng rau dưa ăn, sau đó hỏi: "Vậy cô có biết những huynh đệ của ta đều chết vì không?"

Nói rồi, hắn nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, cười bảo: "Làm người thì phải bàn đến lương tâm nữa mà, đúng không?”

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu im lặng không nói, nhưng trong lòng đang rất kích động.

Bởi vì cô ta có thể cảm nhận được người đàn ông trước mặt này không hề nói dối.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận