Diệp Quân nhìn nội thành sâu thẳm ở nơi xa, trong lòng hơi nghỉ ngờ.
Vì sao lúc đầu Phạn Chiêu Đế gây hấn với cô cô năm lần bảy lượt như vậy, cô cô vẫn không ra tay?
Vì hẳn phát hiện, từ khi biết cô cô tới nay, bất cứ ai khiêu khích cô cô, kết cục đều rất thảm, ngoài Phạn Chiêu Đế.
Hảẳn càng nghĩ càng thấy không đúng.
Lúc này, âm thanh ở chỗ sâu trong thành lại vang lên: “Ai, ngươi là ai..."
Âm thanh đã không cao ngạo như trước, mà mang theo một tia kinh hoàng.
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ: “Đi thôi.” Nói rồi, hắn kéo Phạn Chiêu Đế đi ra xa, từ dưới chân bọn họ tới tận cùng xa xôi, đều là xương trắng lát đường, cao tới hàng trượng!
Hiển nhiên, những thứ này đều là người đi vào tìm kiếm di tích Toại Minh, nhưng đã chết ở đây.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn những đoạn xương trằẳng trước. mắt, mày nhíu chặt lại.
Ánh mắt Diệp Quân rơi vào chỗ cuối tầm nhìn, ở đó có một ngai vàng bằng đồng đen, có một người đàn ông mặc. chiến giáp đồng đen đứng trước ngai vàng, lúc này, một thanh kiếm quen thuộc đang cằm vào đỉnh đầu của người đàn ông.
Kiếm Hành Đạo!
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen cao hàng trượng, cực kì cao lớn, trong tay nắm một cây giáo đồng đen, khí khái không tầm thường, nhưng lúc này, trên mặt của gã lại đầy sợ hãi.
Bây giờ, gã nhìn thấy Diệp Quân, cứ nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, cây giáo trong tay khẽ run rẩy.
Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi tới trước mặt người đàn ông, vì chiều cao của đối phương, do đó, hẳn phải ngẩng lên nhìn đối phương.
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nhìn Diệp Quân, mặc dù trong lòng hơi sợ hãi, nhưng trên mặt vẫn hung hăng vênh váo: “Ngươi dám không tôn trọng ta, ngươi biết ta là ai không? Ngươi..."
Diệp Quân đưa tay phải ra, khẽ đè: “Quỳ xuống.” Kiếm Hành Đạo run nhẹ. Phịch!
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen không có tí sức phản kháng nào, quỳ xuống trước mặt Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu.
“Ngươi!”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen vô cùng tức giận, còn muốn nói gì đó, nhưng Diệp Quân bỗng nói: “Nói thêm câu nữa, chết luôn.”
Thấy ánh mắt bình tĩnh không có cảm xúc của Diệp Quân, người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen lập tức hơi sởn tóc gáy, không dám nói nữa.
Gã không sợ cường giả đỉnh cấp, vì nếu là cường giả đỉnh cấp nhất thế gian thì đã biết thân phận của gã, ắt không dám bất kính với hẳn, nhưng gã sợ loại liều lĩnh này, có tí thực lực, có tí kiến thức, nhưng không nhiều, mà gan còn to hơn trời, tùy hứng buông thả.
Diệp Quân nhìn người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen: “Ta hỏi, ngươi đáp.”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân nói: “Ngươi là ai?”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen im lặng.
Sát ý trong mắt Diệp Quân dâng trào, đưa ngón tay ra, người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen thấy vậy, vội nói: “Nền văn minh Toại Minh, thị vệ cấp cao của hoàng gia.”
Diệp Quân cau mày: “Ngươi chỉ là một thị vệ, vì sao phải khoa trương như vậy?”
“Thị vệ cái gì?”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen phân nộ nói: “Ta là người của nền văn minh Toại Minh, nền văn minh Toại Minh, ngươi biết không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không biết nhiều.” Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen phẫn nộ căm giận vô cùng, trong lòng tức giận nói: “Dế nhũi!”
Diệp Quân nói: “Vừa nãy ngươi nói, không có sự cho phép của gia tộc nhà ngươi, sao thế gian này có Đại Đế được... Câu này của ngươi có ý gì?”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nhìn hản, không nói gì.
Diệp Quân nói: “Tiểu Đạo, tiêu diệt hắn!” Kiếm Hành Đạo khẽ run lên, người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen lập tức sợ tới hồn bay phách lạc, vội nói: “Người thành đế ở thế gian này, đều là do nên văn minh Toại Minh ta giúp đấy.
Nghe thấy người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nói, hai mắt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu híp lại, tim lập tức đập loạn xạ không ngừng.
Diệp Quân ngăn kiếm Hành Đạo lại, cau mày: “Đại Đế của nền văn minh vũ trụ này, đều do nền văn minh Toại Minh chỗ ngươi giúp mới thành công à?”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen gật đầu: “Phải.” Diệp Quân trầm giọng nói: “Nói rõ đi.”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nhìn Diệp Quân, hơi sợ hãi, chần chừ một lát mới nói: “Bảy mươi tỉ năm trước, Vũ trụ này do nền văn minh Toại Minh ta quản lí, về sau do vài cơ duyên đặc biệt, nền văn minh Toại Minh ta di dời cả nền văn minh, đi tới Cựu Thổ trong truyền thuyết, còn chiến đấu ở Cựu Thổ cả trăm ngàn năm, cuối cùng dừng chân ở Cựu Thổ, cùng xây dựng một nền văn minh hoàn toàn mới với hai nền văn minh khác, nhưng đối với vũ trụ văn minh mà chúng ta từng ở này, chúng ta không bỏ rơi hoàn toàn, có điều, chúng †a chỉ cho phép người yêu nghiệt nhất thế giới này đi tới Cựu Thổ, còn ta chính là người tiếp đón.”
Hai mắt Diệp Quân hơi híp lại: “Người yêu nghiệt nhất... Đại Đế?”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen nói: “Không phải Đại Đế, hễ là người có thể quỳ từ bên ngoài vào trong này, thì đều phù hợp với tiêu chuẩn của chúng ta, chúng ta sẽ
giúp hẳn thành đế:
Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Đại Đế là giun dế trong nền văn minh Toại Minh của các người à?”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen lắc đầu: “Tất nhiên không phải, bên chỗ chúng ta, Đại Đế cũng là cường giả đỉnh cấp nhất”
Diệp Quân gật đầu: “Còn may, sức chiến đấu chưa nát.”
Người đàn ông mặc chiến giáp đồng đen: “..”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!