Sát ý vô hình tràn ngập khắp nơi!
Ở đây chỉ có ba người tỉnh táo nhất, một trong số đó là Đế Lăng, tuy tim ông ta cũng đang đập rất nhanh, nhưng ông †a vẫn cúi đầu đứng vô cùng cung kính.
Trong đầu ông ta chỉ có một suy nghĩ, Diệp thiếu là trời! Còn hai người tỉnh táo còn lại chính là Đạo Trần và Mục Khoản, bởi vì bọn họ cho rằng với thực lực của bản thân bây giờ, cho dù có lấy được luồng đế nguyên này thì bọn họ cũng không thể thành Đế được.
Mà Diệp Quân vẫn chậm rãi bước đi như cũ, như thể không cảm nhận được sát ý của bọn họ.
Nhìn thấy cảnh này, Đạo Trần và Mục Khoản đều ngạc nhiên, thầm nghĩ không ổn: Quân Đế chắc chẳn cố ý lấy thứ này ra để thử lòng người!
Nghĩ đến đây, Mục Khoản và Đạo Trần gần như cùng lúc ra sức kéo tay tộc trưởng của mình, truyền âm bằng huyền khí nhắc nhở bọn họ.
Mà sau khi được bọn họ nhắc nhở, Đạo Trí và Mục Trăn mới tỉnh táo hơn một chút, ánh mắt của bọn họ chuyển từ luồng đế nguyên kia lên người Diệp Quân, khi thấy Diệp Quân đang dửng dưng như thể không phát hiện ra điều gì, trong lòng họ lập tức cả kinh, mồ hôi lạnh chảy xuống.
Quân Đế cố ý lấy luồng đế nguyên này ra để làm gì? Nghĩ thôi cũng thấy sợ. Mà đám người Thần Ung tuy đang cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, nhưng đôi mắt sáng quắc vẫn nhìn chăm chăm vào luồng đế nguyên trong tay Diệp Quân.
Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên đưa luồng đế nguyên đến trước mặt Đế Lăng: "Tộc trưởng Đế Lăng, cái này cho ông".
Tất cả mọi người lập tức thấy bối rối.
Đế Lăng cũng khó tin nhìn Diệp Quân: "Chuyện này... Diệp thiếu... Ta..."
Diệp Quân đưa thẳng lưồng đế nguyên vào tay ông ta: "Nhận đi".
Bộp!
Đế Lăng đột nhiên quỳ bịch xuống dưới đất, nước mắt rơi lã chã: "Đa tạ Diệp thiếu".
Ông ta kích động như thế không hề là diễn trò, mà thật sự là từ tận đáy lòng!
Đế nguyên đấy!
Chuyện này cứ như ở dưới trần thế, một người bình thường bỗng một ngày đẹp trời nhận một người làm anh trai, sau đó họ đỡ giúp người anh đó một đao, cuối cùng người anh đó cho họ một tấm thẻ, bảo rẵng bên trong có một trăm triệu, em cứ tiêu xài tùy ý...
Sao ông ta có thể không cảm động cho được chứ?
Nhận được lợi ích vượt ngoài mong đợi như vậy, ai rồi cũng phải cảm động thôi.
Mà những người còn lại khi thấy cảnh này cũng đều ngây ra như phỗng.
Cứ cho như vậy hả?
Thần vật tầm cỡ đế nguyên mà cho dễ dàng như vậy sao?
Diệp Quân nâng Đế Lăng dậy, sau đó nhìn về phía nhóm người Đạo Trí, cười nói: "Chư vị, đây là bí mật lớn nhất của di tích Toại Minh, ta đã nói xong rồi, chư vị có thể rời đi".
Nói xong, hắn dẫn theo Đế Lăng xoay người định rời đi.
"Quân Đế!"
Lúc này Đạo Trí đột nhiên lên tiếng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!