Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó cười nói: "Chuyện Thập Hoang, cô muốn làm gì thì làm, lấy danh nghĩa của ta mà làm, không cần phải chịu trách nhiệm thay cho ta."
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu trầm giọng nói: "Ta tới đây làm kẻ ác, ngươi tới làm người tốt, như vậy có thể thống trị Thập Hoang càng tốt hơn."
Diệp Quân nhìn cô ta, nghiêm túc nói: "Không cần."
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu muốn nói tiếp, Diệp Quân lại nói: "Tĩnh Chiêu cô nương, đây cũng không phải là cổ hủ, cũng không phải là lòng dạ đàn bà, đối với ta mà nói thì đây chính là một nguyên tắc làm người, hơn nữa, ta cũng không muốn cô bị uất ức."
Nghe được câu cuối cùng của Diệp Quân, trong lòng Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lần đầu tiên cảm thấy rung động, cô ta nhìn Diệp Quân mà không nói gì.
Diệp Quân tiếp tục nói: "Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."
Hai người đi về phía xa.
Diệp Quân đột nhiên nói: "Tĩnh Chiêu cô nương, ta cũng phải nói cho cô biết, kẻ địch của ta còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của cô nhiều."
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: "Ta biết."
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, hơi ngạc nhiên.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói: "Bước đầu tiên của ngươi là thống nhất Thập Hoang, sau đó thiết lập trật tự ở đây, hơn nữa còn bồi dưỡng một đám cường giả đỉnh cấp của bản thân, sau đó bước tiếp theo hẳn là lên kế hoạch với cấm địa của Cổ Hoang, sau khi chiếm được cấm địa Cổ Hoang thì mục tiêu thật sự của ngươi hẳn là Cựu Thổ, ngươi đang lên kế hoạch không chỉ là một vùng Thập Hoang, mà là toàn bộ vũ trụ, ngươi muốn tiến hành một trận tranh giành đại đạo với các cường giả của các nền văn minh đỉnh cấp!"
Diệp Quân nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu một lúc lâu rồi cười nói: "Người hiểu ta cũng chỉ có Tĩnh Chiêu cô."
Khuôn mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hơi đỏ ửng, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường, cô ta liếc nhìn Diệp Quân một cái, trong mắt có một tia sáng khác thường.
Người đàn ông này chiến đấu không chỉ vì một nơi nhỏ bé như Thập Hoang, hắn chiến đấu vì toàn bộ vũ trụ!
Nền văn minh Toại Minh đáng sợ đến mức nào chứ?
Mặc dù cô ta cũng chưa bao giờ đến nền văn minh Toại Minh, nhưng xem xét từ di tích của Toại Minh, nền văn minh này chắc chẳn rất đáng sợ.
Thu hút tất cả các cường giả đỉnh cấp của vũ trụ!
Sức mạnh chân chính và nền tảng của nền văn minh này hoàn toàn không thể tưởng tượng được.
Hơn nữa, Cựu Thổ bên kia còn có hai nền văn minh siêu cấp không hề kém hơn nền văn minh Toại Minh một chút nào, nền văn minh này, đừng nói là người thường, cho dù là Đại Đế cũng sẽ cảm thấy tuyệt vọng.
Mà người đàn ông trước mặt này lại không sợ hãi chút nào, không những không sợ mà còn dám tranh giành đại đạo.
Lúc này, cô ta cũng mới thực sự hiểu được người đàn ông trước mặt này lúc đầu nói với cô ta hai câu "Bố cục có thể lớn hơn một chút" là có ý gì.
Diệp Quân bỗng nhiên khẽ thở dài nói: "Tiếc là bây giờ đế nguyên của ta vẫn còn hơi thấp, nếu không thì ta thậm chí có thể bồi dưỡng ra một đám Đại Đế trong thời gian ngắn rồi."
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!