Tham nhũng!
Sau vụ xảy ra giữa Long tộc và Đại Chu.
Hắn có hơi sợ hãi.
Hiện giờ khi thư viện được xây lên, các đại gia tộc và các đại tông môn đều ồ ạt tham gia vậy nên người nắm giữ quyền lực được trong đó chứng minh địa vị họ to lớn đến mức nào? Mà không chỉ có bọn họ, còn các dòng chính họ hàng gần xa, thậm chí người đang hợp tác với tộc đều sẽ được quyền lợi rất †o lớn.
Mà nhóm người này cũng là loại dễ xu nịnh trên, dẫm đạp dưới, làm xăng làm bậy nhất, một khi số lượng tăng lên thì đúng là trở thành hoạ của dân chúng.
Hắn là kẻ đã bị chuyện này hành xác hai lần, vậy nên bản thân chắc chắn không cho chuyện này xảy ra. Hắn sẽ phải nghiêm trị nhóm người này, một đứa đến thì giết một đứa, một nhóm đấn thì giết một nhóm.
Mọi người đứng giữa sân lập tức hiểu được ý trong những lời nói của Diệp Quân, ngay sau đó họ cam kết sẽ nghiêm túc quản lý người của mình.
Diệp Quân tiếp tục nói với chất giọng rất nhẹ: “Ta đã cảnh cáo rồi đấy, kẻ nào dám vi phạm, ta sẽ không khoan nhượng. Đến lúc đó, đừng trách ta tàn ác”.
Đế Lăng là người đầu tiên bước ra, cung kính hành lễ.
“Xin viện trưởng cứ yên tâm! Từ nay về sau những thành viên trong Đế tộc của ta sẽ nghiêm túc thực hiện và không để chuyện này xuất hiện. Nếu có xảy ra thì không cần viện trưởng phải ra tay mà Đế Lăng ta đây là người đầu tiên diệt chín tộc của hắn!”
Mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt về phía Đế Lăng, thầm mắng: Con mẹ nhà ngươi, lỡ đâu người thân ruột thịt gì đó của ngươi vi phạm, ngươi đòi giết chín tộc của chúng chẳng phải là giết chính cả bản thân?
Nhưng mọi người không hề khinh thường khi thấy Đế Lăng †ỏ thái độ nịnh bợ, mà ngược lại cũng có chút nể phục.
Ngay từ ban đầu, số lượng người và sức mạnh của Đế tộc là yếu nhất trong tất cả các tộc khác. Nhưng Đế tộc bây giờ có thể nói là chỉ đứng sau Đệ Nhất tộc, còn là người Diệp Quân tin tưởng. Còn có được Đế Nguyên cho nên rất có thể trong tương lai Đệ tộc sẽ xuất hiện một vị Đại Đế... Nhưng dù không xuất hiện Đại Đế thì với sự tin tưởng và phú quý mà Diệp Quân cho bọn họ bây giờ, đảm bảo Đế tộc sẽ vượt qua đa số các gia tộc †ại sân này trong tương lai rồi.
Quyết đoán đấy!
Sau khi Đế Lăng đã bày tỏ lòng mình, mọi người giữa sân cũng lập tức nhao nhao bày tỏ và cam đoan.
Đương nhiên, họ đều ủng hộ Diệp Quân bởi vì nếu họ đi cướp bóc mồ hôi nước mắt của người dân thì đã không còn ý nghĩa, nhưng nếu được Diệp Quân đế ý đến, tặng một đế nguyên thì... Má nó, họ sẽ mừng tới mức xộc thẳng lên trời.
Hơn thế nữa, họ cực kỳ khinh rẻ những kẻ tay sai hám lợi.
Nhưng họ cũng hiểu rất rõ, họ coi thường, cấp dưới sẽ để ý, coi như là đề phòng kỹ càng để tránh bên dưới xuất hiện những kẻ có mắt không tròng gây hoạ.
Diệp Quân lại nói: “Các ngươi đi làm việc của mình đi”.
Mọi người cúi đầu thật sâu để chào, rồi lui xuống.
Diệp Quân quay đầu nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đứng bên cạnh, cười nói: “Ta dẫn cô đến một nơi”.
Hắn nói xong lập tức dẫn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vào tháp nhỏ.
Khi họ bước vào tháp nhỏ rồi, vẻ mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lập tức thay đổi.
Hôm nay cũng là lần đầu tiên, cô ta bước vào trong tháp nhỏ này!
Diệp Quân nói: “Từ nay về sau, Tĩnh Chiêu cô nương có thể tự do ra vào tháp nhỏ này rồi”.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nghiêm túc tiếp tục nói: “Bây giờ, cô không thể đạt đến Đại Đế được. Hiện tại căn cơ của cô vẫn còn hơi yếu ớt, vậy nên đợi khi sức mạnh tăng lên một ít, căn cơ rắn chắc hơn rồi ta sẽ giúp cô thành Đế”.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chăm chú vào hắn hỏi lại: “Ngươi thật sự có thể giúp ta thành Đế sao?”
Diệp Quân cười nói: “Cô thấy ta từng nói đùa bao giờ chưa?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hỏi: “Chẳng lẽ ngươi không sợ, sau khi ta thành Đại Đế rồi...
Nói đến đây, cô ta đành im lặng.
Diệp Quân cười trừ rồi nói: “Ý cô là sau khi cô thành Đế sẽ thoát khỏi sự kiểm soát của ta và không làm việc cho ta nữa phải không?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hắn nhưng không thốt ra lời nào.
Diệp Quân suy nghĩ rồi sau đó nói: “Ta không nghĩ đến việc kiểm soát Tĩnh Chiêu cô nương, ngược lại Diệp Quân ta đây cũng là người thô lỗ và chẳng có địa vị cao lớn gì. Vậy nên, dù †a cho quyền lợi, đế nguyên hay gì đó thì đều có mục đích riêng”.
Ánh mắt biết nói của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vẫn rất bình tĩnh, không có chút gợn sóng. Nhưng sắc mặt cô ta lại hơi tái hỏi: “Mục đích gì?”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Cô đừng nghĩ nhiều, mục đích của ta không phải cái loại ý nghĩ không yên phận, mà là..”, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột ngột xoay người đi
Diệp Quân nhìn thấy thế hơi nghi ngờ hỏi: “Tĩnh chiêu cô nương định đi đâu vậy?”
Ngươi ở đây tu luyện đi!
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu trả lời: “Không muốn tu luyện”.
Diệp Quân vội vàng hỏi lại: “Không phải cô muốn thành Đại Đế sao?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu không quay đầu nói: “Không thích”.
Lời vừa dứt, cô ta đã biến mất tăm.
Mà đúng lúc này, Yểm Nhật đột ngột xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cung kính nói: “Ta đã tìm hiểu về tin tức của họ rồi thưa Kiếm chủ”.
Diệp Quân vội hỏi: “Họ ở đâu?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!