Hản rất muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng hẳn biết rõ nóng vội thì không thành công, càng ở những lúc như này, tâm tính càng phải ổn định.
Nghe được lời này của Diệp Quân, Tiểu Tháp mới thở phào nhẹ nhõm, sợ Diệp Quân bị cô gái kia kích thích, đưa ra lựa chọn không tốt, nhưng hiện tại xem ra, sau nhiều lần bị Phạn Chiêu Đế hành hạ, tên nhóc này đã trưởng thành hơn rất nhiều, không còn tức giận khi bị người khác khiêu khích bằng vài lời nói nữa.
Nhưng rất rõ ràng, anh chàng này không phải không để ý đến mọi chuyện, mà là giữ chúng trong lòng.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia, nếu chúng ta đưa tất cả người của Thập Hoang vào trong Tiểu Tháp.”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Không phải là không được, nhưng có hai vấn đề, ngươi phải nghĩ cho kỹ” Diệp Quân nói: “Ngươi nói đi.”
Tiểu Tháp nói: "Đầu tiên là vấn đề tuổi thọ, sau khi tiến vào Tiểu Tháp, thời gian trôi qua bình thường, đến khi đi ra đại đa số đều sẽ chết.”
Diệp Quân cau mày nói: “Vậy vũ trụ Quan Huyên?” Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Yên tâm, chắc chắn cô cô
ngươi đã cân nhắc đến vấn đề này, vì thế, ta đoán, thời gian hiện tại của vũ trụ Quan Huyên hẳn là đồng bộ với chúng ta.”
Diệp Quân gật đầu: “Vấn đề thứ hai liên quan đến linh khí phải không?”
Tiểu Tháp nói: “Đúng thế, tất cả sinh linh trong Thập Hoang, nếu đưa hết vào, linh khí bên trong sẽ cạn kiệt, trừ khi, ngươi mang hết linh mạch và đế mạch của Thập Hoang đến đây, nhưng dù vậy, ngươi phải hiểu, vào thì dễ mà ra mới khó, ngươi cho bọn họ chiêu này, bọn họ sẽ nghiện, không cho bọn họ, bọn họ sẽ sinh ra oán hận.”
Diệp Quân suy nghĩ, nói: “Tháp gia suy nghĩ chu đáo.”
Tiểu Tháp nói tiếp: “Hơn nữa, còn có một vấn đề lớn, cuối cùng thì thế giới bên trong tháp không phải vũ trụ vô hạn, ta cũng không chịu được, có phải ngươi cho răng Tháp gia ta luôn bất khả chiến bại không?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ở trong lòng ta, Tháp gia đúng là như vậy.”
Tiểu Tháp cười mắng: “Thằng nhóc ngươi đừng nịnh bợ †a, ta không chấp nhận thủ đoạn này của ngươi.”
Diệp Quân mỉm cười, sau đó nói: “Chuyện này ta vẫn nghĩ quá đơn giản, xem ra tạm thời chỉ có một số ít người có thể tiến vào tu luyện”
Tiểu Tháp nói: “Ta biết ngươi vì chuyện của nền văn minh Toại Minh, muốn mau chóng nâng cao thực lực, nhưng vẫn câu nói kia, nóng vội thì khó thành công, dù sao thì, dù trời có sập thì còn có cô cô ngươi chống đỡ, sợ cái gì chứ!”
Diệp Quân bật cười: "Nghe được lời an ủi của Tháp gia, ta chợt cảm thấy chẳng có chuyện gì cả.”
Tiểu Tháp khế thở dài: "Nhóc con, ta biết ngươi đang nghĩ gì, ngươi không muốn dựa dẫm vào cô cô và cha ngươi, đây là chuyện tốt, nhưng ngươi phải hiểu, bọn họ không phải người ngoài, bọn họ là người thân nhất của ngươi.”
Diệp Quân gật đầu: “Tháp gia, ta hiểu, chẳng qua, không thể gặp cửa ải khó khăn lập tức để bọn họ ra tay được chứ? Giống như trước đây, khi ta tức giận trước mặt cô gái váy đỏ đó, nếu ta gọi cha ta hoặc cô cô, ta nhất định sẽ xả được hết tức giận, nhưng điều đó có ích gì chứ? Không phải lúc trước ngươi cũng nói sao, mất mặt, thì phải tự mình tìm về mới thú vị, không phải sao?”
Tiểu Tháp nói: “Ta đương nhiên hiểu ý ngươi, chẳng qua, †a sợ sau này ngươi phải chịu quá nhiều áp lực, bị ép giống. cha ngươi.”
Diệp Quân cười nói: “Tháp gia yên tâm, ta làm việc có chừng mực, sẽ không hoảng loạn, nhưng trong thời bình, ta phải chuẩn bị cho nguy hiểm, kế hoạch tiếp theo phải cẩn thận, không chỉ là Cựu Thổ, còn có chủ nhân bút Đại Đạo và Phạn Chiêu Đế đang ẩn núp trong bóng tối.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!