Khi nhìn thấy cô gái váy đỏ, sắc mặt hẳn trầm xuống.
Cô gái váy đỏ nhìn Diệp Quân, cười nói: “Cô nương này đã đồng ý đi đến Cựu Thổ với ta, chuyện này không liên quan tới ngươi, ngươi đừng tìm đường chết, ha hal”
Đi đến Cựu Thổi
Diệp Quân quay đầu nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn hẳn, gật đầu.
Diệp Quân cau mày, nhưng khi nhìn thấy đống đế nguyên cực phẩm trước mặt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, hän sửng sốt, sau đó mới hiểu ra, nhìn chằm chằm Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: “Thì ra là như vậy, quả thật ta không thể cho Tĩnh Chiêu cô nương được cái gì, nước chảy về chỗ thấp, người về nơi cao, chúc Tĩnh Chiêu tộc trưởng có một tương lai xán lạn.”
Nói xong hắn xoay người biến mất ở nơi cách đó không xa.
Sau lưng hẳn, máu trên mặt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu dường như khô cạn, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch.
Sau khi quay về mặt đất, hän đột nhiên dừng lại, trầm mặc một lát, hẳn khẽ lắc đầu, thấp giọng thở dài: “Mình cần gì phải làm như vậy? Cho dù không thể dễ dàng đến với nhau, nhưng cũng không nên dễ chia xa”.
Nói xong, hắn quay người đi vòng đến vùng tinh không kia, lúc này Đệ Nhất Tĩnh Chiêu và cô gái váy đỏ đã biến mất.
Nhìn xung quanh im lặng hồi lâu, Diệp Quân thở dài rồi quay người rời đi.
Sau khi quay về tộc Đệ Nhất, Diệp Quân hơi khó chịu, lúc này Đệ nhất U đột nhiên xuất hiện trước mặt hẳn.
Diệp Quân đang định nói, thì Đệ Nhất U lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho hắn, Diệp Quân nghỉ ngờ: “Đây là?”
Đệ Nhất U nhìn hắn, hốc mắt đỏ lên: “Tỷ tỷ để lại cho huynh”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu!
Diệp Quân nhận lấy nhãn không gian, hắn nhìn nhãn không gian, lập tức sửng sốt khi thấy thứ ở bên trong.
Bên trong nhãn không gian có ba trăm sáu mươi mốt đế. nguyên!
Diệp Quân như bị sét đánh, y hệt một bức tượng làm từ bùn.
Ba trăm sáu mươi mốt đế nguyên, mà bên trong, có một đạo đế nguyên khác hoàn toàn những đạo đế nguyên còn lại, chính là đạo nguyên mà hẳn đã đưa cho cô ta.
Bây giờ, cô ta trả lại cho hẳn.
Diệp Quân siết chặt nhãn không gian, nhìn Đệ Nhất U: “Cô †a ở đâu?”
Đệ Nhất U lắc đầu: “Tỷ ấy đi rồi”
Diệp Quân đột nhiên quay người, dưới sự giúp đỡ của Tháp gia, hắn biến mất ở cuối tỉnh hà.
Sau khi đi đến vùng tinh không, hẳn nhìn lướt qua xung quanh tinh hà: “Tháp gial”
Một lúc sau, Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Không cảm nhận được sự hiện diện của bọn họ thực lực của cô gái đó quá mạnh mẽ, có lẽ bây giờ đã rời khỏi Thập Hoang rồi.”
Đã rời khỏi Thập Hoang!
Diệp Quân siết chặt nhãn không gian trong tay, ngây ngốc tại chỗ.
Mà đúng lúc này, thời không trước mặt hản đột nhiên biến động, một lát sau, cô gái váy đỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt hẳn.
Diệp Quân nheo mắt, kiếm Thanh Huyên trong cơ thể đã chuẩn bị xuất ra.
Cô gái váy đỏ nhìn chãm chăm Diệp Quân: “Nếu ta ra tay giết ngươi, sẽ làm tổn hại đến thân phận của ta, nhưng nếu không giết ngươi, sau này cô nương kia sẽ khốn khổ vì tình, cho nên ngươi tự sát đi!”
Diệp Quân nhìn cô ta, ánh mắt bình tĩnh, kiếm Thanh Huyên trong cơ thể có thể xuất ra bất cứ lúc nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!