Diệp Quân gật đầu, “Vậy sau này cô phụ trách nơi này”.
Nhìn thấy Diệp Quân đồng ý, trong lòng Mục Khoản thở phào một hơi, sau đó tiếp tục nói: “Viện trưởng, hiện tại thư viện đã dần dần đi vào nề nếp, tiếp theo là phát triển ổn định, còn có rất nhiều người muốn gia nhập vào thư viện, hiện tại bên ngoài mỗi ngày đều quá tải, chúng ta nhận người bắt buộc nghiêm khắc tuyển chọn hoặc là phân viện”.
Diệp Quân gật đầu, “Tạm thời không thể phân viện, hiện tại phân viện, chúng ta quản lý không nổi, có thể mở rộng nhưng đương nhiên, phải kiểm soát một chút”. Đến, cũng không để cho bọn họ ngay lập tức gia nhập vào thư viện Quan Huyên...”
Mục Khoản nghỉ ngờ nói: “Vậy Quân Đế tại sao lại vội vàng như vậy, lẽ nào...”
Nói đến đây, vẻ mặt cô ta đột nhiên biến sắc, “Có kẻ địch?”
Diệp Quân gật đầu.
Cô gái váy đỏ đến từ Cựu Thổ, hơn nữa, thái độ còn không thân thiện chút nào, chuyện ở đây chắc chắc không thể giấu được, cho nên, hắn bắt buộc trong thời gian ngắn hợp nhất sức mạnh đỉnh cao của cả Thập Hoang và vùng đất cổ hoang, đương nhiên, hắn vẫn còn một mục đích quan trọng...
Mục Khoản trầm giọng nói: “Quân Đế, chuyện khác ta không hiểu, nhưng quan điểm của ta chính là trật tự có trình tự, từ đầu đến cuối không thể vội vàng được, chúng ta phải xem xét nó từ từ, nhưng nhìn trước mắt, độ phổ biến của Quan Huyền Pháp và hàng loạt chính sách do chúng ra đặt ra đều vô cùng tốt, bên dưới phản ánh rất tốt, nhưng nếu như làm quá hấp tấp, ta sợ sẽ phản tác dụng, đó là quan điểm của riêng ta”.
Diệp Quân liếc nhìn Mục Khoản, khẽ gật đầu, “Đây là quan điểm lão luyện thành thục, cô làm tốt những việc ở bên dưới, việc bên trên ta sẽ xử lý”.
Nói xong, hắn đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một tia đế nguyên chậm rãi bay tới trước mặt Mục Khoản.
Lúc này, tất cả những người đang làm việc trong điện đều dừng lại, đều nhìn Diệp Quân và Mục Khoản, hai mắt trợn to, không thể tin được nhìn về phía xa nơi Diệp Quân và Mục Khoản, theo sát phía sau là đố ky, ghen ghét không hề nao núng.
Mục Khoản cũng giật mình đứng im tại chỗ, rõ ràng không nghĩ đến Diệp Quân đột nhiên ban cho một tia đế nguyên.
Diệp Quân nói: “Nhận đi”.
Mục Khoản hai tay năm chặt, giống như đang đấu tranh, cô ta hít sâu một hơi, sau đó nói: “Quân Đế, ta không thể nhận”.
Diệp Quân có chút nghi hoặc, hắn quay đầu nhìn Mục Khoản, Mục Khoản nghiêm túc nói: “Quân Đế, ngài không thể làm như vậy”.
Diệp Quân ngày càng nghi ngờ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!