Xoet! Đầu của ông lão áo đen lập tức bay ra ngoài. Bị giết trong nháy mắt!
Vào khoảnh khắc đầu của ông lão áo đen bay ra ngoài, đôi mắt ông ta mở to giống như chuông đồng, ông ta không ngờ bản thân ở trước mặt “con kiến hôi” này, ngay cả sức lực phản kháng cũng không có.
“Ta thực sự đã đánh giá thấp ngươi rồi.”
Ung Chủ đột nhiên mở miệng, ánh mắt ông ta vẫn rất bình tình. Thân là người nắm giữ quyền lực lớn trong thời gian dài, nên ông ta có khả năng giữ bình tĩnh trong mọi trường hợp.
Diệp Quân nhìn Ung Chủ, Ung Chủ khẽ cười nói: “Không ngờ thanh kiếm này của ngươi đã thiết lập được đạo thống. Tất nhiên, nếu chỉ có như vậy thì thanh kiếm này của ngươi vẫn không thể làm gì được ta. Thanh kiếm này có ngươi có phần đặc biệt, vậy mà lại có thể phá vỡ được đạo pháp của Cựu Thổ tả.
Diệp Quân không nói gì, chỉ mở lòng bàn tay ra, nhẫn không gian của Ung Chủ bay tới tay của hắn, hắn nhìn lướt qua, sau đó thu lại. Tiếp theo đó, hắn lại nhìn những chiến tướng đồng đen ở sau lưng Ung Chủ. Khí tức của đám chiến tướng đồng đen này cực kỳ cường đại, còn cường đại hơn gấp mấy lần đám chiến tướng đồng đen trong Tiểu Tháp của hắn. Thực sự là sự tồn tại đáng sợ vô địch dưới Đại Đế.
Thấy ánh mắt của Diệp Quân, Ung Chủ lập tức hiểu ra suy nghĩ và ý đồ của hắn: “Đám chiến tướng đồng đen này là do nền văn minh Toại Minh chúng ta dùng mật pháp để chế tạo ra. Cho dù ngươi có dẫn chúng đến Cựu Thổ, cũng không thể sử dụng được.”
Diệp Quân nhìn Ung Chủ: “Vậy theo ý của ông là?”
Ung Chủ nhìn chăm chằm Diệp Quân, yên lặng một hồi lâu rồi đáp: “Ngươi sẽ không để ta sống.”
Nghĩ theo cách khác, hắn cũng sẽ không để cho mình sống.
Kiếm tu ở trước mặt vẫn luôn tỏ ra yếu thế, mục đích là để cho người của Cựu Thổ tới đây bị mất cảnh giác. Cũng đúng, ai mà ngờ được rằng một thanh kiếm có thể mạnh tới mức độ này? Cho dù là ban đầu ông ta không coi thường Diệp Quân, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là... ông ta đã quá coi thường Diệp Quân rồi.
Kế hoạch của ông ta chính là làm tan rã sức mạnh của Diệp Quân từ gốc, khiến cho Diệp Quân trở thành kẻ cô độc, mà Diệp Quân lại cho ông ta một đòn “bắt giặc phải bắt vua trước”.
Nhưng Ung Chủ không muốn bỏ cuộc như vậy. Nếu cứ như vậy mà chết ở đây, thì cho dù Ung Chủ có chết, cũng sẽ bị đám người ở Cựu Thổ cười nhạo suốt hàng trăm triệu năm.
Ung Chủ nhìn Diệp Quân: “Nếu như ta chết ở đây, thì có lẽ ngươi cũng hiểu điều đó nghĩa là gì.”
Diệp Quân gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh như nước: “Một nhân vật lớn chết ở chỗ ta, nhất định sẽ khiến cho Cựu Thổ đặc biệt chú ý”
Ung Chủ nhìn Diệp Quân: “Bây giờ cái ngươi thiếu nhất là thời gian, không phải sao?”
Diệp Quân cười nói: “Những việc này ông không cần phải nhắc nhở ta, việc bây giờ ông cần làm là cho ta một lý do để không giết ông.”
Ung Chủ yên lặng, ông ta tất nhiên có cách khác, nhưng sức mạnh của thanh kiếm trong cơ thể đó vượt xa so với dự đoán của ông ta. Chỉ cần hắn có một chút động tĩnh, ông ta sẽ lập tức toi mạng.
Thu hồi lại suy nghĩ, Ung Chủ nhìn Diệp Quân: “Ba trăm chiến tướng đồng đen này có thể tặng ngươi, cả nhãn không gian cũng có thể tặng cho ngươi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!