Diệp Quân từ từ bước tới trước ghế Thánh Vương, thấy Diệp Quân, ghế Thánh Vương lập tức rùng mình.
Mẹ nó! Nó thật sự không ngờ, thằng nhóc này lại giết Ung Chủ!
Diệp Quân quan sát ghế Thánh Vương, cười nói: “Ta đoán, không lâu nữa, chắc bên Cựu Thổ sẽ có người tới điều tra ta, còn bên này, ngươi là người duy nhất liên hệ với bọn chúng, cho nên, chắc chắn bọn chúng sẽ tìm người để tìm hiểu tình hình của ta trước.”
Ghế Thánh Vương vội nói: “Quân Đế yên tâm, ta biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.”
“Không!”
Diệp Quân lại lắc đầu: “Cứ nói thật hết, không được, nói dối cũng không được, ngươi phải nói trong giả có thật, trong thật có giả, nào, ta dạy người nói, người này và Bi Tâm Từ đại nhân hình như có chút quan hệ, nhưng ta cảm thấy hắn đang lừa người ta.”
Ghế Thánh Vương: “...” Cựu Thổ.
Đây là một tòa đại điện có khí thế hào hùng, tọa lạc trong một khu vườn, trong đại điện, ánh đèn mờ ảo, thần bí lại trang nghiêm.
Điện Hồn Linh.
Ở chính giữa trong đại điện, là một ngọn lửa màu đỏ đen, trên ngọn lửa, những tấm bài vị đứng sừng sững, ở đây có tới hơn chục ngàn tấm.
Mỗi tấm bài vị, đại biểu là cho một người, một người có quyền thế to lớn, vì chỉ có người cực kì quan trọng, mới có tư cách đặt bài vị trong này, hưởng thụ hương hoa của Cựu Thổ, không chỉ vậy, một khi gặp bất trắc, bài vị sẽ lập tức tan vỡ, nhân quả xuất hiện, Cựu Thổ sẽ lập tức biết xảy ra chuyện ở đâu, do ai làm.
Bỗng...
Răng rắc!
Trong đại điện vốn yên tĩnh không có âm thanh, chỉ nghe thấy một tiếng tan vỡ trong trẻo, tiếp đó, một trong các bài vị tan vỡ, từ từ rơi vào trong ngọn lửa, lát sau, một sợi u quang chậm rãi bay lên khỏi ngọn lửa.
Một bàn tay lằng lặng xuất hiện trong đại điện, nhẹ nhàng lấy sợi u quang đó đi.
Cả đại diện lại khôi phục im lặng lần nữa.
Ngoài đại điện, trên tầng mây cao cao hàng chục ngàn trượng trước mặt, phía trên là một tòa đại điện sừng sững, hình dáng của tòa đại điện này hơi kì quái, nó có hình dạng tam giác, như một tòa thành cổ, cực kì hùng vĩ, nguy nga.
Cựu Thổ, điện Thiên Đô!
Nơi đây chính là nơi thần thánh nhất của cả Cựu Thổ, cũng là nơi các trưởng lão đỉnh cấp nhất của ba nền văn minh lớn mở họp.
Cách sắp xếp bố trí trong thần điện cũng khá lạ lùng, phân làm ba khu vực, một khu vực cũng là hình tam giác song song với nhau, một khu vực có chín cái ghế, xếp thành một hàng, ngay ngắn chỉnh tề, còn chính giữa, ở đó có một cái ghế màu vàng!
Ngai vàng của chủ chung của Cựu Thổi
Đột nhiên, từng người bỗng xuất hiện trên những chiếc ghế trong ba khu vực, chốc lát, đã có tám người xuất hiện trên những cái ghế trong ba khu vực, nhưng đều là hư ảnh, không phải bản thể.
Người trong ba khu vực ăn mặc không giống nhau, lần lượt mặc đồ đỏ, đồ đen, đồ trắng, ba loại màu sắc, đại biểu cho ba nền văn minh vũ trụ khác biệt.
Trên ngai vàng chính giữa cũng trống không. Lúc này, một ông lão mặc đồ đỏ bỗng nói: “Người bị giết là
Ung Chủ, chủ của tinh vực Thiên Ung, địa điểm là vũ trụ Thập Hoang.”
Đơn giản, rõ ràng.
Vừa dứt lời, những ông già mặc đồ đỏ và đen ở đó đều dồn dập nhìn về phía đám mặc đồ trắng đối diện.
Đám người mặc đồ trắng, chính là người của nền văn minh Toại Minh.
Trong đám người mặc đồ trắng kia, một ông già đầu tóc bạc phơ mở miệng: “Chuyện này, người nền văn minh Toại Minh ta sẽ tự giải quyết."
Ông già đồ đỏ mở miệng đầu tiên nói: “Được.” Nháy mắt, đám người mặc đồ đỏ và đen đều biến mất hết.
Ba nền văn minh hợp tác tạo thành một nền văn minh Cựu Thổ hoàn toàn mới, nhưng thật ra mục đích chỉ là để nhất trí bên ngoài, đồng thời cũng đề phòng chém giết lẫn nhau, tổn hại hai bên, còn giải quyết vấn đề trong nội bộ thì rất đơn giản, vấn đề của ai thì người đó tự giải quyết.
Bây giờ người chết là của nền văn minh Toại Minh, vậy tất nhiên là nền văn minh Toại Minh sẽ tự giải quyết chuyện này.
Trong điện chỉ còn lại người của nền văn minh Toại Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!