Diệp Quân ra khỏi đại điện, khi ra ngoài đã trải qua hai trăm năm phát triển, lúc này thư viện Quan Huyên đã có địa vị vô cùng ổn định ở Thập Hoang, cũng là thế lực siêu cấp mạnh mẽ nhất hiện nay. Cùng lúc đó, Quan Huyên Pháp cũng đã được phổ cập đến toàn bộ Thập Hoang và cấm địa Cổ Hoang.
Bây giờ gần như chín mươi phần trăm sinh linh của Thập Hoang, cấm địa Cổ Hoang và Bỉ Ngạn Giới đều đang tu luyện Quan Huyên Pháp, đạo thống Trật Tự của hắn đang không ngừng tăng lên.
Đứng trước cổng, Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại.
Lúc này hắn có thể cảm nhận được nghìn tỉ sinh linh!
Phàm là người tu luyện Quan Huyên Pháp, chỉ cần hắn muốn thì đều có thể cảm nhận rõ ràng được đối phương, không chỉ thế, bởi vì nguyên nhân do Ác Trật Tự, nên người tu luyện Quan Huyên Pháp là thiện hay ác, hắn đều có thể cảm nhận rõ ràng được.
Có thể biết thiện ác, có thể phân định trung thành gian trá.
Thật ra sức mạnh trật tự của hắn mỗi ngày đều không ngừng tăng lên, nếu để hắn lại một lần nữa ngăn chặn Đạo Chiếu kia, thì hắn có lòng tin có thể ung dung chống đỡ.
Càng như thế, hắn lại càng cẩn thận với sức mạnh tín ngưỡng, loại sức mạnh này đến quá dễ dàng, hắn không dám
lạm dụng, bởi vì sợ sẽ bị nghiện.
Nhất là hiện tại, hắn vẫn có thể dễ dàng nắm giữ được sinh tử của chúng sinh.
Quyền lợi thật sự sẽ ăn mòn con người! Sức mạnh cũng sẽ ăn mòn con người! Mà bây giờ, hắn lại đang có cả hail "Viện trưởng!"
Lúc này, bỗng một giọng nói vang lên.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn thì thấy người đến là Mục Khoản.
Hai trăm năm qua đi, cóc người của cô ta vẫn đẫy đà như cũ, có thể dùng một từ để hình dung: Tuyệt sắc.
Diệp Quân nói: "Vất vả rồi". Mục Khoản nhoẻn miệng cười: "Chút vất vả ấy có là gì, nói đến thì ta còn phải cảm tạ viện trưởng đã cho ta một cơ hội để
phát triển tài năng của mình”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!