Nghe thấy lời Toại Cổ Kim nói, sắc mặt người đàn ông trung niên lập tức thay đổi, ông ta nhìn Toại Cổ Kim, có chút khó tin lẫn nghỉ ngờ: “Ngoài nền văn minh Tổ?”
Toại Cổ Kim gật đầu.
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Muội chắc chứ?”
Hiển nhiên, y vẫn không tin.
Toại Cổ Kim mở mắt nhìn đàn tế đàn Thần Võ, trong ánh mắt của cô ta lộ vẻ nghiêm trọng: “Lúc bắt đầu ta cho rằng sở dĩ thời gian trong Tiểu Tháp của hắn khác với bên ngoài, đơn thuần là vì đảo ngược thời gian, mặc dù loại năng lực này cũng nghịch thiên, nhưng, không đáng sợ tới vậy, vì nền văn minh Toại Minh ta có hai người có thể làm được, nhưng sau khi đi vào ta mới phát hiện, cái này căn bản không phải là đảo ngược thời gian, mà là tái tạo một loại thời gian!”
Câu cuối cùng, âm thanh của cô ta đã trở nên hơi run rẩy. “Cái gì?”
Người đàn ông trung niên hơi thất thanh: “Tái tạo một loại thời gian?”
Toại Cổ Kim gật đầu, trong mắt đầy phức tạp: “Một loại thời gian hoàn toàn mới, đó là ý gì? Ý là người đó có thể định nghĩa lại thời gian, khi chúng ta đang nỗ lực theo đuổi phá bỏ sự trói buộc của thời gian, thì người đó đã có thể tái tạo thời gian, định nghĩa thời gian, đối mặt với loại người này, chúng ta không có bất kì cơ hội thắng nào!”
Biểu cảm của người đàn ông trung niên cũng nghiêm trọng vô cùng, thật sự đã bị kinh sợ.
Nếu chỉ là đảo ngược thời gian, mặc dù cũng nghịch thiên, nhưng, sẽ không khiến y thấy đáng sợ, nhưng nếu tái tạo lại một thời gian hoàn toàn mới...
Đây còn là người à? Toại Cổ Kim nhẹ giọng nói: “Trước mắt, xem ra, vị Diệp công tử đây không chỉ biết mỗi điểm này, hơn nữa, hắn còn sống rất cẩn thận, như chỉ sợ ta muốn hại hắn ấy.”
Nói tới đây, cô ta lắc đầu cười, nhưng chẳng mấy chốc đã khôi phục vẻ bình thường.
Biểu cảm của người đàn ông trung niên lộ vẻ nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Vậy chắc Thương Hồng Y cũng có thể cảm nhận được sức mạnh của hai người đó, cô ta...”
Toại Cổ Kim nói: “Lần cuối cùng cô ta ra tay với người phụ nữ váy trắng kia, là đã muốn thăm dò thực lực của đối phương, cô ta đạt được mục đích rồi, nhưng đáng tiếc là, bản thể của cô ta sẽ không bao giờ biết được.”
Người đàn ông trung niên kinh ngạc nói: “Ý muội là người phụ nữ váy trăng kia đã ngăn cô ta báo cho bản thể của mình?”
Toại Cổ Kim khẽ gật đầu.
Người đàn ông trung niên cau mày: “Vì sao cô ta phải làm vậy? Nếu cô ta ra tay, Thương Hồng Y kia chắc chắn không dám đối phó với thiếu niên kiếm tu kia nữa”
Toại Cổ Kim bình tĩnh nói: “Rất đơn giản, kẻ bọn họ muốn đào tạo không phải là một vua dựa dẫm, mà là một cường giả vô song có thể đi càng xa, thậm chí đạt tới trình độ của bọn họ”
Người đàn ông trung niên nói: “Nói như vậy, chúng ta với hắn, ván này thắng chắc rồi?”
Toại Cổ Kim lại lắc đầu.
Người đàn ông trung niên hơi bất mãn: “Nha đầu, muội có thể đừng vòng vo với ta không, nói rõ một lần đi?”
Toại Cổ Kim từ từ phân tích nói: “Bàn cờ này, cha hắn hoặc cô cô là người cầm cờ, nói cách khác, còn một người chơi cùng bọn họ, người này là ai? Người có thể đánh cờ với bọn họ, sẽ là người bình thường à? Biết đâu người đánh cờ kia chỉ là cô cô và cha hắn, nhưng liệu có khả năng, chúng ta ở trước người đó, cũng chỉ như con kiến thôi không?”
Người đàn ông trung niên cau chặt mày lại.
Toại Cổ Kim nói tiếp: “Hơn nữa, huynh có phát hiện ra hai loại kiếm ý của vị Diệp công tử này không? Đường hắn đi không phải là con đường dựa dẫm, nhưng là con đường do hắn tự chọn, cũng là con đường không có kẻ địch, mà con đường này, đã chú định rằng hắn không thể quá ỷ lại vào thế lực sau hắn, ta đoán, người đánh cờ với cha và cô cô hắn có hai mục đích, mục đích đầu tiên là người đánh cờ kia thật sự muốn giết hắn, muốn lật đổ nhà bọn họ; loại thứ hai là, người đó có thực lực, nhưng còn chưa tới mức có thể lật đổ nhà hắn, do đó, đối phương mới muốn phá vỡ đạo tâm của hắn.”
Nói rồi, hai mắt cô ta khẽ híp lại: “Có lẽ người đó không muốn hắn xây dựng một trật tự hoàn toàn mới, nói cách khác, có thể người đó cũng muốn tham gia vào cuộc chiến tranh giành Đại Đạo.”
Người đàn ông trung niên u ám nói: “Nói cách khác, cho dù chúng ta đứng bên phía hắn, cũng sẽ có nguy hiểm?”
Toại Cổ Kim gật đầu: “Sẽ, hơn nữa là nguy hiểm cực lớn, vì người có thể đánh cờ với cô cô và cha hắn, thực lực của người đó chắc chắn không phải là kẻ chúng ta có thể đối kháng được, trong cuộc chiến tranh giành Đại Đạo này, nền văn minh Đại Đạo chúng ta chỉ hơi bất cẩn, là sẽ bị vạ lây, thịt nát xương tan. Nhưng nếu không đứng bên phía hắn, chúng ta càng nguy hiểm, vì cho dù cuối cùng hai bên ai thắng, cuối cùng chắc chăn chúng ta cũng chỉ còn cách bị tiêu diệt hoặc thần phục, lúc đó thần phục với bây giờ đứng bên phe nào, hoàn toàn không giống nhau, hơn nữa..."
Nói tới đây, cô ta đột nhiên trở nên hơi hưng phấn: “Đây chẳng phải là cơ hội ngàn năm có một của nền văn minh Toại
Minh ta à?”
Người đàn ông trung niên lắc đầu: “Nhưng Cựu Thổ sẽ không cho hắn gia nhập đâu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!