Diệp Quân cõng Toại Cổ Kim đi về phía điện Đồng, sợ bị cường giả bí ẩn đó chú ý tới, do đó, hắn không dám sử dụng sức mạnh của mình.
Lúc này Diệp Quân cảm thấy khổ sở.
Bởi vì cơ thể của Toại Cổ Kim thật sự rất mềm, giống như không có xương vậy, khi cõng ở trên lưng, sự tiếp xúc gần gũi không có khoảng cách này khiến hắn không chỉ cảm nhận được sự mềm mại ấm áp ở sau lưng vô cùng rõ ràng, mà còn có thể ngửi được hương thơm rất rõ trên người Toại Cổ Kim.
Đi được một lúc, đột nhiên Diệp Quân để cô ta xuống đất: “Toại cô nương, tốt nhất là cô tự đi đi.”
Toại Cổ Kim nhìn hắn, ánh mắt ấy như thể nhìn thấu lòng người: “Ngươi là kiếm tu, tâm kiếm tu phải tĩnh, mà hiện tại ngươi lại suy nghĩ bậy bạ trong đầu, sao ngươi có thể tu kiếm được chứ?”
Diệp Quân lạnh lùng nói: “Không liên quan tới ta, cô chính là vấn đề.”
Toại Cổ Kim nhíu mày lại.
Diệp Quân nói thẳng: “Toại cô nương, cô thật xinh đẹp, cõng cô làm ta không thể khống chế được bản thân mình”
Toại Cổ Kim ngẩn ngơ.
Diệp Quân im lặng, ai quy định kiếm tu phải thành thực vậy?
Kiếm tu tu tâm, không phải sắc giới.
Nếu như kiếm tu phải từ bỏ sắc giới thì thật là nực cười.
Đàn ông thường chỉ nói mình là quân tử trong một hoàn cảnh, đó là khi dáng dấp người phụ nữ đó thực sự kém hấp. dẫn.
Toại Cổ Kim nhìn chằm chäm hẳn, không nói gì.
Vẻ mặt Diệp Quân vẫn bình tĩnh, không cần phải giả dối để đùa giỡn với người phụ nữ này, có chơi đùa cũng vô ích, chỉ bằng cứ thẳng thần.
Cứ thế, sau khi hai người giằng co một lúc, Toại Cổ Kim nói: “Ngươi cõng ta đi.”
Diệp Quân im lặng.
Toại Cổ Kim lạnh lùng nói: “Ngươi muốn nghĩ gì thì cứ nghĩ, dù sao thì có muốn nữa cũng không được gì.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!