Chủ nhân bút Đại Đạo hạ gối xuống đất.
Mọi người: "..."
Chủ nhân bút Đại Đạo giận tím mặ không chịu quỳ, dùng sức mạnh làm gì?”
"Cũng đâu phải là ta
Mọi người: "..." "Nó đã nhận thua rồi".
Người đàn ông áo xanh nhìn chăm chäm chủ nhân bút Đại Đạo: "Chủ nhân bút Đại Đạo, từ trước đến giờ ta rất ít nhúng tay vào chuyện giữa các ngươi và cháu ta, ta với ngươi xem như cũng đã gỡ bỏ gút mắc, nhưng hôm nay ta mới nhận ra, hình như ta đã nể mặt ngươi quá rồi đúng không?”
Vừa dứt lời, một luồng uy thế huyết mạch vô cùng kinh khủng bỗng chốc ập xuống tất cả mọi người.
Ngoại trừ Diệp Quân, Nhất Niệm và cô gái váy trằng, tất cả mọi người đều bị uy lực của nó đè ép, buộc phải quỳ xuống.
Tất cả mọi người đều nhìn người đàn ông áo với ánh mắt tuyệt vọng, lúc này đây, trong mắt bọn họ ngoại trừ sự sợ hãi, chỉ còn lại là tuyệt vọng.
Bây giờ bọn họ mới hãi hùng phát hiện ra, đứng trước uy thế của người đàn ông áo xanh này, họ chỉ là một đám giun dế, không thể phản kháng được.
Bao gồm cả hai vị thủy tổ kial
Bọn họ thật sự hoài nghỉ nhân sinh.
Phải biết rằng bọn họ đã đạt đến đỉnh cao của vũ trụ hiện nay, mà bây giờ người đàn ông áo xanh xuất hiện khiến bọn họ nhận ra... thì ra họ cũng chỉ là giun dế.
Sao mà chấp nhận được?
Người đàn ông áo xanh nhìn chăm chằm chủ nhân bút Đại Đạo, sát ý vô hình đã bao trùm lấy chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo bỗng thấy hoảng hốt: "Dương Diệp, ngươi đừng có giấy lên! Cháu của ngươi vẫn chưa vô địch, ngươi..."
Thật ra ông ta sợ tên Dương Diệp khùng điên này hơn cô gái váy trằng, cô gái váy trăng thật ra còn nói chút đạo lý, còn tên điên họ Dương này sẽ làm liều thật.
Không có đùa được!
Người đàn ông áo xanh nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, không nói gì.
Còn chủ nhân bút Đại Đạo thì hoảng thật rồi. Tên này định làm càn thật!
Nhưng đúng lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân ở cách đó không xa, cũng không biết Diệp Quân nói gì với ông ấy mà ông ấy chỉ cười: "Được được, ông nội không nhìn lầm cháu, không hổ là cháu của ông, ha ha!"
Dứt lời, ông ấy lại bỗng quay sang chủ nhân bút Đại Đạo: "Ta mà giết ngươi thì đúng là ỷ lớn hiếp yếu quá, không phù hợp với thân phận của ta..."
Chủ nhân bút Đại Đạo nghe vậy thì khóe miệng giật giật, thân phận cái lông, ai mà không biết lúc trước mi chỉ là đệ tử tạp dịch?
Mặc dù trong lòng phỉ báng như vậy, nhưng ngoài miệng thì lại nói khác: "Đúng đúng, Kiếm Chủ Thanh Sam vô địch thế gian..."
Còn chưa nói xong, ông ta đã bị một luồng sức mạnh thần bí đập cho ngã bịch xuống đất, mặt chúi vào vũng đất cát...
Chủ nhân bút Đại Đạo rên lên một tiếng, hận không thể tát mình một cái thật mạnh, mẹ kiếp, sao ông ta quên mất
còn người phụ nữ kia ở đây nữa hả trời?
Cô gái váy trắng nhìn chằm chằm chủ nhân bút Đại Đạo: "Ông nói lại xem?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!