Lúc này, hai người giống như hai con gà trống đang giận dữ, hung tợn nhìn nhau.
Không ai ra tay. Một người đánh không lại. Một người không dám đánh.
Một lúc lâu sau, chủ nhân bút Đại Đạo hít thật sâu, dịu giọng nói: “Bây giờ chúng ta chỉ có thể liên thủ, bây giờ cậu đối phó với người phụ nữ này, cậu là cha đứa trẻ trong bụng cô ta, cha đánh con trai, đó là điều đương nhiên, đối mặt với cậu, bùa hộ mệnh của cô ta không có tác dụng, những người khác để ta xử lý”
“Cút!”
Diệp Quân xua tay: “Ông tránh xa ta ra, ta không muốn nhìn thấy ông”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Chủ nhân bút Đại Đạo vội vàng đuổi theo, căng thẳng nói: “Đừng hành động theo cảm tính, thân phận của người phụ nữ đó ở trong vũ trụ này năm ngoài sức tưởng tượng của cậu, hơn nữa, cô ta đã lên kế hoạch cho chuyện này từ lâu, chuyện này rất không bình thường, đến cả ta cũng cảm thấy không bình thường, cậu cảm thấy đây là việc nhỏ sao? Nếu hai chúng ta không liên thủ, thì sẽ xảy ra vấn đề lớn.”
Diệp Quân nói: “Ông đánh với cô ta đi, đừng tìm đến ta”
“Đánh cái con khi!"
Chủ nhân bút Đại Đạo tức đến bể phổi.
Bắt nạt Diệp Quân, chỉ cần hẳn không chết, thì sẽ không có vấn đề gì cả, dù sao, Tam Kiếm vẫn vô địch, chỉ cân bản thân Diệp Quân không chịu thiết lập trật tự nữa, bọn họ cũng
sẽ không nói gì, vì bọ họ đã cho Diệp Quân hai lựa chọn.
Có thể nói, chỉ cần không giết chết Diệp Quân, thì người sau lưng Diệp Quân sẽ nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng đứa trẻ trong bụng Toại Cổ Kim, không giống vậy, mẹ kiếp, cái thứ đó mới lớn bao nhiêu chứ?
Nếu ông ta bắt nạt đứa nhỏ...
Vậy chắc chẳn ông ta sẽ làm mọi người tức giận, nghĩ thôi đã thấy sợ.
Chủ nhân bút Đại Đạo vội vàng đuổi theo Diệp Quân: “Đừng bốc đồng! Tục ngữ nói, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, bây giờ chúng ta có lợi ích giống nhau, cậu...”
Diệp Quân tức giận rút kiếm Thanh Huyên chỉ vào chủ nhân bút Đại Đạo: “Cút!”
Chủ nhân bút Đại Đạo
Một lát sau, trong sân chỉ còn lại chủ nhân bút Đại Đạo.
Säc mặt chủ nhân bút Đại Đạo vô cùng khó coi, mẹ kiếp, lần này ông ta tức đến hộc máu.
Chẳng kiếm được gì!
Ngày chó má gì không biết nữa!
“Đúng là tạo nghiệt!”
Chủ nhân bút Đại Đạo khế thở dài, ông ta nhìn về nơi Diệp Quân đã rời đi: “Năm đó cha ngươi còn chưa ngầu quá ba ngày, ta không tin ngươi có thể kiên trì”
Nói xong, ông ta xoay người biến mất tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!