Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Mà nay, đã không còn Thập Hoang, nền văn minh Bỉ Ngạn và cấm địa Cổ Hoang nữa, giờ chỉ còn vũ trụ Quan Huyền.

Diệp Quân muốn gặp đám người Nạp Lan Ca, nhưng tiếc là, phong ấn trong Tiểu Tháp không biến mất, hắn không thể tiến vào.

Hắn cũng không cưỡng ép, vì hắn đã hiểu ý của cô cô.

Hôm nay, Diệp Quân đến quảng trường lớn, trong quảng trường có mấy trăm học sinh đang ngồi, tất cả đều thẳng lưng, chăm chú nghe giảng.

Ngay trước mặt họ là một người đàn ông, người đàn ông này mặc trường bào đơn giản, trong tay cầm quyển sách cổ, đang đọc: “Hành động của người quân tử là giữ tĩnh lặng để tu thân, cần kiệm để nuôi dưỡng đức độ...”

Người đàn ông này chính là Cố Trần.

Các học sinh đều rất chăm chú lắng nghe, Cố Trần cũng rất nghiêm túc giảng dạy.

Một lúc lâu sau, Cố Trần mới khép sách, nhìn những học sinh trước mặt, cười nói: “Có ai còn câu hỏi gì không?”

Lúc này, một cô gái đột nhiên bước ra, cúi đầu cung kính nói: “Thưa thầy, ta còn chuyện chưa rõ.”

Cố Trần nói: “Ngươi nói đi.”

Cô gái nói: “Thư viện thúc đẩy Quan Huyên Pháp, được gọi là Thôi Pháp, thực lực tạo thần, mà Viện trưởng chính là vị thần này, nếu một ngày nào đó, Viện trưởng có xung đột với Quan Huyên Pháp, chúng ta nên nghe theo Viện trưởng, hay cứ theo luật mà làm? Nếu nghe theo Viện trưởng, không tuân theo Quan Huyên Pháp, thì trong Quan Huyên Pháp có ghi “Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật không những nực cười mà còn khiến người trong thiên hạ không phục, hơn nữa, vô số quyền quý cũng sẽ nói theo, khi đó, Quan Huyên Pháp sẽ trở thành phương pháp cho quyền quý nô dịch chúng sinh, nếu không nghe theo Viện trưởng, tuân theo quan Huyên Pháp, nhưng Quan Huyên Pháp là do Viện trưởng tạo ra, mọi quyền giải thích đều nằm trong tay Viện trưởng...

Nói đến đây, cô gái nhìn thẳng vào mắt Cố Trần: “Thầy, thứ cho học sinh cả gan nói thẳng, số phận của tất cả chúng sinh đều phụ thuộc vào Viện trưởng, nếu Viện trưởng tốt, chúng sinh sẽ tốt, nếu Viện trưởng không tốt, tất cả chúng sinh sẽ không tốt, vì vậy, học sinh cho rằng, Viện trưởng có quyền lực khá lớn, chúng ta nên làm suy yếu quyền lực của Viện trưởng.”

Ngay khi lời này được nói ra, tất cả mọi người đều kinh hãi.

Mọi người đều không thể tin nhìn cô gái, có người kinh ngạc, có người bối rối, có người tức giận.

Lúc này, có người đàn ông đột nhiên bước ra, chỉ vào cô gái, tức giận nói: “Thần Y, ngươi thật to gan, dám nói những lời ngông cuồng như vậy, ngươi có biết, sở dĩ chúng ta được như ngày hôm nay, đều nhờ Viện trưởng, sao ngươi dám nghi ngờ Viện trưởng?”

Mặt cô gái tên Thần Y không cảm xúc nói: “Điều 320 của Quan Huyên Pháp: Tất cả con dân trong vũ trụ Quan Huyên, đều có quyền tự do ngôn luận, đây là Viện trưởng đã nói, cũng không phải ta nói... Ngươi dám nghỉ ngờ lời nói của Viện trưởng, ngươi thật là to gan!”

Người đàn ông kia bị cô gái hỏi vặn lại, nhất thời cứng họng không nói được gì, mặt xanh mét vì tức giận.

Trong lớp, rất nhiều người đứng lên chỉ trích Thần Y, nhưng vẻ mặt của Thần Y vẫn rất bình tĩnh, không coi lời chỉ trích của bọn họ ra gì, cô gái chỉ nhìn Cố Trần, hy vọng có được câu trả lời.

Cố Trần không trả lời vấn đề, mà quay đầu sang phải nhìn Diệp Quân, cười nói: “Tự ngài đến giải thích nhé?”

Mọi người quay đầu nhìn, khi thấy Diệp Quân, mọi người đều giật mình, sau đó vội vàng chào hỏi: “Chào Viện trưởng.”

Cô gái tên Thần Y cũng giật mình khi nhìn thấy Diệp Quân, rõ ràng không ngờ đến Diệp Quân sẽ ở đây, nên sửng sốt trong giây lát.

Diệp Quân chậm rãi đi tới trước mặt mọi người, hắn khẽ mỉm cười: “Mọi người không cần khách khí.”

Mọi người nhìn Diệp Quân, trên mặt không giấu được cuồng nhiệt và sùng bái.

Bây giờ địa vị của Diệp Quân trong vũ trụ Quan Huyên, không thể dùng bất kỳ lời nào để diễn tả, có thể nói, vô số người có thể chết vì hắn.

Diệp Quân nhìn Thần Y, thấy Diệp Quân nhìn mình, Thần Y đột nhiên cảm thấy chột dạ, áy náy nhìn đi chỗ khác, nhưng ngay sau đó, cô gái nhìn thẳng, trong mắt không còn sợ hãi, nhưng hai tay cô gái siết chặt mà không hề hay biết.

Diệp Quân mỉm cười, sau đó đi đến trước tượng của mình, không nói gì mà chỉ dùng bút viết một dòng chữ dưới tượng của mình.

Mọi người đều kinh sợ, khi nhìn thấy những gì hắn viết.

Trong lòng Cổ Trấn cũng kinh sợ.

Diệp Quân viết: Nếu một ngày nào đó ngươi cảm thấy Viện trưởng không tốt, thì lật đổ hắn.

Đây chính là câu trả lời của hắn.

Đây chính là câu trả lời của hắn.

Diệp Quân cười nói: “Tan lớp đi.”

Mọi người thi lễ, sau đó xoay người rời đi. Thần Y cũng nhanh chân chạy đi.

Diệp Quân nói: “Cô gái tên Thần Y kia, ở lại.” Thần Y: “...”

Rất nhanh, trong sân chỉ còn Diệp Quân, Thần Y và Cố Trần.

Thần Y cúi đầu, không nói lời nào.

Cố Trần cười nói: “Tiểu nha đầu, không phải vừa rồi rất dũng cảm sao?”

Thần Y lập tức ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, cố gắng giả vờ như thể không sợ hãi.

Diệp Quân cười nói: “Ba người chúng ta đi dạo đi.” Cố Trần gật đầu: “Được.” Thần Y không nói gì.

Diệp Quân đi giữa, Cố Trần đi bên trái, mà Thần Y đi bên phải.

Diệp Quân nói: “Cố Trần, ngươi nghĩ thế nào về lời nói của Thần Y?”

Cố Trần trâm ngâm, sau đó nói: “Cô gái này nói, không sai, nhưng mà, chuyện này không thể nhìn từ một phía, mà phải nhìn từ góc độ bao quát, có thể nói bây giờ vũ trụ Quan Huyên mới chỉ khởi bước, nếu chúng ta không tạo ra một vị thần, sao chúng ta có thể chống lại các vũ trụ khác? Sao có thể tự vệ đây? Tiểu nha đầu Thần Y nhìn ra vấn đề, nhưng còn một vấn đề lớn mà nó vẫn chưa nhìn ra, đó là, nếu vũ trụ Quan Huyên không có Viện trưởng, thì bất cứ lúc nào vũ trụ Quan Huyên của chúng cũng sẽ bị người khác nuốt chửng, khi đó cuộc sống của chúng ta sẽ khó khăn hơn gấp trăm, nghìn lần bây giờ, thậm chí ngay cả sống cũng không thể.”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận