Diệp Quân cười: “Huynh đừng đề phòng ta, không thì chúng ta không hợp tác được đâu. Hợp tác cần nhất là chân thành mà, nhỉ?"
Huyền Nho: “Ta không thể không phòng bị, vì ta không biết trong ván cờ này còn mưu mô gì, càng không biết sự chân thành của huynh có bao nhiêu phần thật giả”.
Diệp Quân đặt ly trà xuống: “Hợp tác đương nhiên phải nói về lợi ích. Không biết huynh muốn gì?”
Huyền Nho: “Huynh có thể cho ta những gì?"
Diệp Quân phán ngay: “Kinh Phá Bích”.
Huyền Nho ngẩn ra.
Diệp Quân bồi thêm: “Ta nói thật”.
Huyền Nho: “Huynh có biết giá trị của nó không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Một chút, nhưng ta đang nói thật”.
Huyền Nho: “Mời huynh giải thích”.
Diệp Quân: “Chúng ta lấy một góc độ khác đi. Mục đích của Thánh Cổ Kim khi bày ra bàn cờ này đương nhiên không phải để mua vui mà là vì lợi ích, mà chỉ có hai thứ khiến cường giả như cô ta để mắt đến”.
Huyền Nho thốt lên: “Kinh Phá Bích!"
Diệp Quân gật đầu. Huyền Nho chần chừ một hồi rồi hỏi: “Vật thứ hai là gì?"
Diệp Quân: “Thống nhất Vũ Trụ Chủ”.
Huyền Nho lắc đầu: “Cô ta không có khả năng đớ”.
Diệp Quân: “Nếu cô ta lấy được toàn bộ Kinh Phá Bích thì sao?"
Huyền Nho nhíu mày.
Diệp Quân: “Khi ấy thì thống nhất Vũ Trụ Chủ được mà, đúng không?”
Huyền Nho không phản đối, bởi điều đó là khả thi khi đã đứng ngoài thế giới này.
Diệp Quân: “Đây là khảo nghiệm của lệnh sư, đúng chứ?”
Thấy Huyền Nho nhìn mình, hắn tiếp tục: “Nghĩa là huynh còn chưa đạt được yêu cầu của lệnh sư”.
Gã cười: “Huynh cứ nói đừng ngại”. Diệp Quân: “Chính huynh là người muốn lôi kéo ta?"
Huyền Nho gật đầu.
Diệp Quân: “Nguyên nhân là vì Thánh Cổ Kim luôn nhằm vào ta nên huynh muốn đi ngược lại để phá cục. Nhưng mục đích của chúng ta còn là để tìm hiểu đây là loại kế hoạch gì, từ đó thu hoạch được lợi ích tối đa từ cuộc chiến này. Khi ấy dù cô ta có chiến thắng thì đã làm sao?"
Huyền Nho nhìn hắn: “Ý huynh là mặc kệ âm mưu kế hoạch, lợi ích mới là quan trọng nhất”.
Diệp Quân gật đầu: “Huynh đại diện cho bản thân và nước Phạm Thiên, tranh thủ lợi ích cho cả hai phương diện mới là ưu tiên hàng đầu”.
Huyền Nho: “Nhưng làm sao ta dám chắc Thánh Cổ Kim sẽ không ảnh hưởng đến lợi ích của nước Phạm Thiên?"
Diệp Quân: “Thứ cho ta nói thẳng, nhưng huynh đã trở thành quân cờ rồi”.
Huyền Nho ngạc nhiên.
Diệp Quân đứng dậy, nhìn đại diện bên ngoài: “Lệnh sư trông như đang khảo nghiệm huynh nhưng thật ra là đang dùng huynh để mê hoặc tâm mắt Thánh Cổ Kim. Huynh có tin không, rằng lệnh sư của huynh, hoặc Quốc chủ npc bây giờ đã xuất thân. Người mà họ tiếp xúc càng không phải là hạng lâu la như ta”.
Huyền Nho: “Huynh nói họ đang tiếp xúc với người đánh cờ”.
Diệp Quân gật đầu.
Huyền Nho rơi vào im lặng.
Diệp Quân: “Thông tuệ như huynh hẳn phải nghĩ đến từ sớm rồi chứ?"
Huyền Nho liếc nhìn.
Diệp Quân: “Thánh Cổ Kim đã tìm được một quyển Kinh Phá Bích dưới biển sinh mệnh, người tranh chấp cùng cô ta khi ấy là chủ nhân bút đại đạo. Không biết huynh có từng nghe qua?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!