Diệp Quân đi đến hỏi người thanh niên hiền hậu mặc áo gấm: “Huynh đài xưng hô thế nào?"
Đối phương đáp: “Mạc Sơn Hà”.
Hắn khen ngay: “Tên hay!"
Người thanh niên: “...”
Diệp Quân nghiêm túc hỏi: “Huynh đài ở lại là để báo ân lúc trước?"
Người thanh niên gật đầu: “Phải”.
Y thoáng dừng một chút, lại nói: “Ta quan sát trước đã”.
Diệp Quân: “Huynh thấy thực lực của Quốc sư và Tập Tiêu huynh thế nào?"
Người thanh niên nhìn nơi đang nổ ra giao tranh kia: “Rất mạnh”.
Diệp Quân: “So với huynh thì sao?”
Người thanh niên chỉ cười không đáp.
Diệp Quân biết chắc đây là cao thủ thì nở nụ cười: “Không giấu gì huynh, ta có một đối thủ rất mạnh, lát nữa sẽ xuất hiện, không biết huynh có thể giúp ta tranh thủ chút thời gian không?”
Người thanh niên xua tay lia lịa: “Ta không mạnh như huynh nghĩ đâu...”
Diệp Quân: “Ta không nhờ vả suông”.
Người thanh niên chần chừ: “Là sao? Ta chỉ tò mò thôi...”
Diệp Quân: “Chúng ta tìm nơi khác trước đi”.
Rồi đưa y vào trong tháp.
Sắc mặt Mạc Sơn Hà đọng lại.
Y rất muốn bình tĩnh nhưng lại không làm được trước vùng thời không đặc biệt này. Hai tay siết chặt, mặt mũi tràn ngập khiếp sợ.
Diệp Quân: “Huynh giúp ta đánh một trận, sau này huynh muốn tu luyện cứ vào đây”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!