Ở vũ trụ này trừ hai bá chủ là Đế quốc và nhà họ Thiên ra thì còn ba đại gia tộc, lần lượt là di tộc Thái Cổ, Trụ tộc và Ô tộc.
Trụ tộc có giao tình tốt với Đế quốc, Ô tộc lại thân với nhà họ Thiên, còn di tộc Thái Cổ vốn đứng ở trung lập, mãi tận gần đây mới theo nhà họ Thiên, giúp họ
chiếm thế thượng phong trên chiến trường.
Diệp Quân bèn nhận ra chủ nhân bút Đại Đạo rất có thể sẽ xuống tay với gia tộc này.
Không lâu sau, Thiên Hợp dẫn hắn đi đến di tộc Thái Cổ.
Bọn họ có lịch sử từ ngàn xưa, bắt nguồn còn trước cả nhà họ Thiên, cũng đã từng trải qua một thời huy hoàng, làm bá chủ thiên hạ. Nhưng sau đó thiên tài rụng dần khiến họ bắt đầu suy yếu, cuối cùng bị Đế quốc và nhà họ Thiên qua mặt.
Người từng ở trên đỉnh cao ai lại chịu khom lưng cúi đầu? Đây cũng là lý do vì sao họ vẫn luôn ở thế trung lập.
Diệp Quân vừa bước ra khỏi thời không đã nhìn thấy mấy trăm nghìn đại điện xa xưa đứng sừng sững trong không trung, nguy nga tráng lệ vô cùng.
Nơi này là Thái Cổ Di giới.
Một ông lão xuất hiện tiếp đón hai người bọn họ.
Thiên Hợp hỏi: “Lão Lý, tộc trưởng của các ông có ở nhà không?” Ông lão đáp: “Bẩm, tộc trưởng đang tiếp khách”.
Diệp Quân nghe vậy thì sa sầm mặt.
Chắc chăn là chủ nhân bút Đại Đạo đến rồi!
Trông Thiên Hợp cũng không vui vẻ được bao nhiêu, không ngờ người kia lại thật sự ra tay với di tộc Thái Cổ trước.
Ông lão ra chiều khó xử: “Thiên Hợp tộc trưởng...” Bỗng một giọng nói vang lên trong đầu, ông ta vội nói: “Mời ngài vào”. Rồi đưa Thiên Hợp và Diệp Quân biến mất.
Hai người họ xuất hiện trong một đại điện, nơi chủ nhân bút Đại Đạo đang ngồi sẵn, đang cười tủm tỉm nhìn Diệp Quân.
Ngồi ở vị trí cao nhất là tộc trưởng Thái Cổ Kình, kế bên còn có một thanh niên trẻ tuổi.
Thái Cổ Kình đứng dậy, cười nói: “Thiên Hợp huynh”. Thiên Hợp đáp lễ: “Kình huynh”. Thái Cổ Kình: “Hai vị, mời ngồi”.
Diệp Quân và Thiên Hợp ngồi đối diện chủ nhân bút Đại Đạo, chỉ thấy ông ta vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt như đã nắm tất cả trong tay.
Thái Cổ Kình đi thẳng vào vấn đề: “Vị đạo huynh này nói có thể giúp gia tộc ta giải trừ phong ấn trên Thái Cổ Thần Kinh”.
Thiên Hợp nhíu mày.
Thái Cổ Thần Kinh.
Nó là thần vật đứng đầu của tdc, cũng là một quyển thuật thần thông có tiếng là đứng đầu thế gian, thứ có sức mạnh kinh khủng nhất tộc. Sự xuống dốc của di tộc Thái Cổ cũng có liên quan đến nó.
Vì nó đã rơi vào trạng thái phong ấn sau khi vị tổ tiên thứ hai trong tộc qua đời, từ đó đến nay không tỉnh lại.
Cũng may di tộc Thái Cổ xây dựng được cơ đồ lớn nên mới kéo dài được tới bây giờ, bằng không thì đã bị nuốt sạch.
Mà bây giờ, chủ nhân bút Đại Đạo nói ông ta có thể giải phong ấn cho Thái Cổ Thần Kinh.
Thiên Hợp nghe xong thì tim như chìm xuống đáy biển. Ông ta biết nếu chủ nhân bút Đại Đạo nói thật thì di tộc Thái Cổ chắc chắn sẽ không từ chối cám dỗ này.
Thái Cổ Kình nói xong thì nhìn sang Thiên Hợp và Diệp Quân.
Ý nghĩ thế nào đã quá rõ ràng.
Nếu họ không thể đưa ra điều kiện tốt hơn thì di tộc Thái Cổ sẽ lựa chọn theo chủ nhân bút Đại Đạo.
Diệp Quân bỗng đứng dậy. chủ nhân bút Đại Đạo lập tức mở miệng: “Ranh con, đừng vội nói ngươi cũng giải được phong ấn”.
Hắn làm lơ ông ta, nói với Thái Cổ Kình: “Tiền bối, người nhà ta có thể...” "Đệt bài"
Chủ nhân bút Đại Đạo quát lên: “Người nhà ngươi giải được thì liên quan đếch gì đến ngươi? Ngươi quên mình không được gọi người à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!