Chủ nhân bút Đại Đạo muốn phát điên khi nhìn thấy khí tức của Diệp Quân tăng vọt.
Và trong người hắn là mười mấy cái bóng mờ. Hư Chân Linh.
Ban đầu ông ta còn tưởng mình nhìn lầm. Làm sao những sinh linh sống ở điểm giao Hư Chân lại đồng ý giúp thằng ranh này được?
Lại còn tới mười mấy con.
Con bà nó!
Một con tương đương với một cường giả Giới Ngoại.
Mà bây giờ nhiêu đó Hư Chân Linh mượn cơ thể Diệp Quân để dung hòa. Thì tuyệt đối không bình thường được.
Chủ nhân bút Đại Đạo dại cả người.
Thấy sức mạnh Diệp Quân tăng lên ngùn ngụt mấy chục lần, Cơ Chiến cũng nhận ra có gì đó không đúng.
Làm sao hắn làm được? Gã kinh hãi không thôi. Hắn làm cách nào??
Nhưng Cơ Chiến còn chưa kịp nghĩ thêm gì thì thanh kiếm của Diệp Quân đã lao tới.
Ngửi được tử thần đang đến, gã không dám giấu nghề nữa mà gọi một chiến giáp màu vàng ra.
Giáp Đế Vương.
Bảo vật siêu cấp của Đế quốc, ngang hàng với Ấn Đế Vương, một khi mặc vào thì cường giả Giới Ngoại cũng khó mà làm gì nó.
Chưa dừng lại, Cơ Chiến siết chặt nắm tay, ngưng tụ hàng loạt tia sáng vàng trong Ấn Đế Vương phóng về phía Diệp Quân.
Vừa phòng thủ vừa tấn công.
Mà kiếm của Diệp Quân cũng tới.
Ruỳnh!
Tia sáng vàng nổ tung, Cơ Chiến bị đánh bay đi mấy trăm nghìn trượng. Kiếm khí lan tràn khắp nơi, đập bể tia sáng vàng thành hư vô.
Giáp Đế Vương của Cơ Chiến nứt toác thành nhiều mảnh, Ấn Đế Vương trên đầu cũng nứt ra, khiến khí tức quanh người gã trôi đi từng chút một.
Bốn bề tĩnh lặng.
Ai nấy đều câm nín.
Cơ Chiến ăn một kiếm mà bay luôn?
Không ai nhà họ Thiên biết nên nghĩ gì, bèn nhìn Diệp Quân.
Tộc trưởng mới mạnh thế à?
Diệp Quân hít vào một hơi, tay hơi run, hỏi Cơ Chiến: “Thế thôi à?”
Thế thôi à?
Các cường giả nhà họ Thiên nghe mà sục sôi, thay nhau gầm lên. Phóng ra hàng loạt khí tức hùng hậu.
Tỉnh thần tăng vọt chục lần.
Cơ Chiến nhìn Diệp Quân đầy khó tin, không ngờ hắn đã mạnh đến vậy.
Thái Cổ Kình và những người khác đằng sau cũng bàng hoàng, không dám tin đây là thật.
"Diệp Quân!"
Bỗng nghe Chủ nhân bút Đại Đạo gầm lên: “Ngươi phạm luật!"
Diệp Quân: “Phạm luật gì?
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Đã nói cạnh tranh công bằng không ăn gian! Ngươi...”
Ông ta điên tiết mà lại không thể mắng người nhà của thằng chó chết này, bèn sửa miệng: “Thằng láo toét! Đây không phải ăn gian thì là gì?"
Diệp Quân tỉnh bơ: “Ta gian lận hồi nào?"
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Ngươi không gian lận thì lấy đâu ra tận mười mấy Hư Chân Linh giúp?!"
Diệp Quân: “Vậy thì ngươi cũng gian dối thôi, bằng không Đế quốc sống chết giúp ngươi làm gì?"
"Ngươi!" Chủ nhân bút Đại Đạo giận đến run cả tay: “Ngươi chơi chó đúng không?” Diệp Quân: “Ngươi tự tìm được người giúp thì vì sao ta không thể?"
Chủ nhân bút Đại Đạo trừng mắt: “Ta tự dựa vào bản lĩnh lên làm quốc sư, còn ngươi nói xem ngươi lấy cái gì để được Hư Chân Linh giúp? Nói xem!"
Diệp Quân: “Tự hiểu đi. Cạnh tranh công bằng là ta không gọi người nhà, ông cũng không gọi người bên ngoài đến giúp, vậy bây giờ ta đã gọi ai chưa?”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn trúng điểm này: “Thế vì sao Hư Chân Linh lại giúp ngươi?"
Diệp Quân: “Bọn họ là người nhà ta à?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!