Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Ba tiếng trước, ở phía trước một vách núi, Diệp Quân đánh giá vách núi ở trước mặt, hắn đi lên trước đang muốn lấy kiếm ra, đột nhiên hắn quay đầu lại nhìn.

Cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo đạo sĩ từ từ đi đến.

Người đến chính là chủ nhân bút Đại Đạo.

Thấy chủ nhân bút Đại Đạo, sắc mặt của Diệp Quân đột nhiên trầm xuống, mẹ nó vậy mà đồ chết tiệt đó cũng đến.

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn thấy Diệp Quân, đột nhiên cười: “Ta biết thứ ngu ngốc như cậu không đứng đắn, ha ha....”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Như nhau mà thôi.”

Chủ nhân bút Đại Đạo hừ một tiếng, ông ta đi đến trước cánh cửa đá đó, ông †a đánh giá cánh cửa đó một cái cười chậc chậc: “Ta không nên đến, để cho thứ ngu ngốc như cậu bị thiệt.”

Diệp Quân nhìn về phía cánh cửa đá đó, cửa đá ngăn cách thần thức, hiển nhiên có tồn tại của phong ấn, hơn nữa chắc chắn không phải phong ấn bình thường.

Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên nói: “Đồ ngốc, ta có cách phá giải phong ấn này nhưng mà cậu phải cho ta chút lợi ích.”

Diệp Quân nói: “Ông có thể lựa chọn không phá.”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, hắn bình tĩnh nói: “Ông phá thì ta vào, ông không phá thì ta không vào, chỉ cần ông muốn tốn sức.”

“Không biết xấu hổ!”

Chủ nhân bút Đại Đạo tức đến không chịu được: “Cậu lựa chọn không cần chút mặt mũi nào cải”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Bây giờ phá, hai người chia đợi chút Cổ Bàn đó tỉnh dậy... Vậy thì phải ba người rồi.”

Sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo trầm xuống, ông ta lạnh lùng nhìn Diệp Quân một cái: “Cậu hay.”

Nói xong, ông ta đi đến trước cánh cửa đá đó, ông ta đưa một ngón tay ra chấm một cái nhẹ, cửa đá vỡ nát nhưng phía sau cửa đá là một bức tường phù văn, những phù văn đó chẳng chịt giống như kiến vậy, lan toả ra sức mạnh màu đen kỳ lạ.

'Thấy những phù văn này, chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên nhíu mày thật chặt: “Vậy mà lại là thuật phong ấn này, mẹ nó... Quả nhiên có liên quan đến vật đó...”

Diệp Quân nhìn về phía chủ nhân bút Đại Đạo, ông ta lại không có giải thích, hai tay bắt đầu ra dấu những phù văn đó bắt đầu động đậy từ chút một, mà những sức mạnh kỳ lạ bọn chúng lan toả vậy mà bắt đầu biến mất từng chút một.

Thấy cảnh tượng này, Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo một cái, không thể không nói người này cũng có vài chiêu.

Mà khi những phù văn này sắp biến mất, sắc mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên thay đổi, bởi vì những phù văn này đột nhiên hoá thành một cột sáng bao phủ ông ta.

Chủ nhân bút Đại Đạo kinh ngạc nói: “Căn nguyên của trận pháp này không phải ở đây, ở trong đó cậu mau vào để phá căn nguyên đó...”

Diệp Quân trực tiếp xông vào trong.

Nhìn thấy Diệp Quân xông vào trong, khoé môi của chủ nhân bút Đại Đạo hơi nhếch lên, ông ta cứ đợi như vậy cũng không biết đợi bao lâu, đột nhiên ông ta cảm thấy có chút không đúng, tay phải nhẹ nhàng vung lên những sức mạnh kỳ lạ bao phủ ông ta đôt nhiên biến mất hết.

Chủ nhân bút Đại Đạo đi vào trong, sau khi vào được hang động một lúc sắc mặt của ông ta đột nhiên trầm lại, bởi vì Diệp Quân đang ngồi xếp bằng ở đó không xa để nghỉ ngơi.

Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo đi vào, hai mắt của Diệp Quân mở ra, cười nói: “Ông đến rồi àI”

Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân không nói chuyện.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Lần sau khi ông giả vờ có thể giả cho giống chút được không? Nếu không vừa đang sỉ nhục ta cũng đang sỉ nhục bản thân ông.”

Chủ nhân bút Đại Đạo cười nói: “Mặt tốt của cha cậu thì không thừa hưởng, những thứ lung tung thì cậu lại thừa hưởng hết.”

Nói xong, ông ta đi vào bên trong. Diệp Quân nhìn chủ nhân bút Đại Đạo một cái cũng đi theo.

Đi theo tên này, bất cứ lúc nào ông ta cũng đều là trang thái cảnh giác cao độ, không có có chút xem nhẹ và buông lỏng.

Hai người đi vào bên trong, đi không bao lâu con đường đột nhiên trở nên rộng rãi, lại đi một lúc hai người sau khi đi qua một cánh cửa vòm thì nghênh đón chính là một toà cung điện cổ xưa rất to.

Thế giới dưới đất!

Phía trên của toà cung điện này đang lơ lửng một vầng trăng sáng nhưng lại là màu đen tối, hơn nữa toả ra màu đen kỳ lạ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, hai mắt của chủ nhân bút Đại Đạo híp lại.

Chân mày của Diệp Quân cũng nhíu chặt lại, nơi này yên tĩnh như tờ, khắp nơi đều lộ ra sự kỳ lạ, hơn như thoạt nhìn cung điện này cứ giống như một ngôi mộ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận