Ở nơi xa sự kiêu ngạo trên mặt của chủ nhân bút Đại Đạo đó dần mất đi khi nhìn thấy Diệp Quân hai người đi về phía gò núi.
Đột nhiên, tốc độ của Diệp Quân và Cổ Bàn tăng cao.
Chủ nhân bút Đại Đạo nheo mắt lại, quay người bỏ chạy.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Cổ Bàn biết tên này cố ý làm ra vẻ huyền bí, lập tức nhảy lên nhanh chóng đi về phía chủ nhân bút Đại Đạo.
Diệp Quân cũng tăng nhanh tốc độ, nhưng không biết cố ý hay vô tình mà hắn chậm hơn Gổ Bàn nửa nhịp.
Rất nhanh hai người đã đến đỉnh gò núi, trên đỉnh gò núi có một ngôi mộ, tay của chủ nhân bút Đại Đạo cầm pháp trượng ngồi ở trước mộ thần bí niệm gì đó.
Mà lúc này Diệp Quân cùng Cổ Bàn đã xông qua đó.
Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên chỉ vào bia mộ ở trước ngôi mộ: “Mởi”
Giọng nói vừa dứt, bia mộ đột nhiên run kịch liệt, tiếp đến một ánh sáng mờ từ trong đó toả ra ngoài, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt của Diệp Quân hai người, chính xác mà nói là trước mặt Diệp Quân bởi vì tốc độ của gã nhanh nhất, ở ngay phía trước nhất.
Biến cố đột ngột đến khiến cho sắc mặt của Cổ Bàn đột nhiên thay đổi, gã đánh một cú đấm mạnh ra.
Bùm!
Ánh sáng mờ đó trực tiếp đánh bay Cổ Bàn ra ngoài, bay đến dưới chân núi ở nơi xa.
Diệp Quân dừng lại, hắn nhìn về phía sau chủ nhân bút Đại Đạo, ở đó có một linh hồn đang trôi nổi, linh hồn đó giống như U Linh, khí tức rất kỳ lạ đứng sánh vai cùng với chủ nhân bút Đại Đạo.
Nhìn thấy linh hồn đó, Diệp Quân nhíu mày lại.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Cổ Bàn bay ra ngoài đó một cái, sau đó nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Diệp Quân, cậu cho rằng ta đang cáo mượn oai hùm
ư?
Nói xong, ông ta gõ nhẹ pháp trượng trong tay, nụ cười dần dần thay đổi: “Minh huynh, ra tay.”
Nghe thấy lời của chủ nhân bút Đại Đạo, U Linh đó đột nhiên phất tay áo lên, ba viên ám cầu trong chốc lát bay về phía Diệp Quân.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!