Diệp Quân nói: “Không đúng”.
Cổ Bàn nhíu mày.
Diệp Quân tiếp tục: “Chắc chắn mục đích của ngươi cũng là món thần khí đớ”.
Cổ Bàn bật cười: “Ngươi sai rồi”.
Diệp Quân nhìn chằm Cổ Bàn, không nói một lời.
Cổ Bàn tiếp tục: “Dù ngươi đưa thần khí đó cho ta, ta cũng cảm thấy đó là một tai hoạ ngút trời, ta không thể ngăn cản những Thần kia, hơn nữa những thế lực và vô số cao thủ ở điểm giao Hư Chân đều ao ước có được nó... Có thể nói khi ta lấy được thần vật, thì ngày đó cũng là ngày giỗ của ta”.
Diệp Quân cau mày. Cổ Bàn nói tiếp: “Ta chỉ lấy những gì ta có thể lấy thôi”.
Diệp Quân đáp: “Được, nhưng ta hơi tò mò, tại sao ngươi lại chọn ta? Chẳng lẽ chỉ vì ngươi và chủ nhân bút Đại Đạo có mâu thuẫn?”
Cổ Bàn đáp: “Ta chướng mắt ông ta, lý do này có được không?” Diệp Quân cười đáp: “Được”.
Cổ Bàn ngẩng đầu nhìn về phía bóng tối: “Cao thủ bí ẩn trong mộ kia, cả cao thủ gặp trên đường muốn cho ngươi đạo khí... Những kẻ được gọi là “Thần này đều có khát vọng sống mãnh liệt, nhưng chuyện này rất bình thường, sống càng lâu lại càng không muốn chết... Nếu ta đoán không lầm thì bây giờ những “Thần ở đây đều đã biết đến sự xuất hiện của chúng ta... Bọn họ đang hành động, nếu chúng ta đi đến Cổ Thần Đô lấy được thần khí kia...”
Nói đến đây, gã quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Thời khắc mấu chốt, ta giúp ngươi một chuyện, sau này ngươi cũng phải giúp ta một chuyện... Được chứ?”
Diệp Quân đáp: “Không thành vấn đề”.
Cổ Bàn gật đầu, không nói gì thêm.
Diệp Quân lại nói: “Khi nói ngươi nói muốn giết cả nhà ta là đang thăm dò. đúng không?”
Cổ Bàn gật đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!