Cổ Bàn không sợ chút nào, tay phải của gã nắm chặt, trên người gã đột nhiên tỏa ra khí tức của một linh hồn lớn mạnh.
Đương nhiên là chủ nhân bút Đại Đạo không thể chịu đựng được, đang định ra tay, nhưng vào lúc này, ông ta đột nhiên cảm giác được khí tức thần thức của Diệp. Quân đang bao phủ lấy ông ta.
Chủ nhân của Đại Đạo nhíu mày, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười và nói: "Chủ nhân bút Đại Đạo, bây giờ chính là thời khắc bóng tối, không thích hợp để chiến đấu, ông nghĩ sao?"
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân, lại nhìn Cổ Bàn, cười lạnh một tiếng, nhưng lại không ra tay.
Ông ta đi tới ngồi xuống một bên, hai mắt chậm rãi nhắm lại.
Cổ Bàn nhìn chằm chằm vào chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt lóe lên, không biết đang suy nghĩ cái gì, một lúc sau, gã quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân cũng lắc đầu.
Hắn đương nhiên biết ý đồ của Cổ Bàn, nhưng hắn biết, trên người chủ nhân bút Đại Đạo có linh hồn thần bí kia giúp đỡ, cho dù không đánh lại được hắn với Cổ Bàn, nhưng để tự bảo vệ mình thì chắc chắn là không có gì trắc trở.
Ba người cứ chờ đợi như vậy, cuối cùng, nơi chân trời phía xa xuất vệt màu trắng bạc.
Trời đã sáng. Diệp Quân nhìn xung quanh, khí tức trong bóng tối ở xung quanh đều đã biến
mất, tất cả lại trở lại bình thường.
Lúc này, cổng thành mở ra, một gã thị vệ đi ra từ bên trong cổng thành, nhìn thấy ba người Diệp Quân thì lập tức hơi sửng sốt.
Ba người Diệp Quân đứng dậy đi vào bên trong cổng thành.
Sau khi vào thành, Diệp Quân liếc mắt nhìn xung quanh một cái, thành Khâu Ung' này cũng không lớn, trông rất sơ sài, đa số người dân trong thành đầu là người bình thường, chỉ có một số ít người là người đã tu luyện võ đạo, nhưng đều rất rất yếu, thậm chí còn chưa chạm đến 'khí.
Lúc này, một người đàn ông trung niên nho nhã đột nhiên đi tới trước mặt ba người, người đàn ông trung niên nhìn ba người, mỉm cười: "Ba vị... đến từ bên ngoài à?”
Diệp Quân gật đầu.
Người đàn ông trung niên hơi kinh ngạc, nhưng sau đó lại lập tức khôi phục bình thường, ông ta chắp tay: “Ba vị, ta là Lý Sĩ, là thành chủ của thành Khâu Ung... Không biết ba vị đến thành Khâu Ung của ta..."
Nhìn thấy Lý Sĩ ở trước mặt hơi căng thẳng, Diệp Quân cười nói: "Lý thành chủ, chúng ta chỉ đi ngang qua đây thôi, cũng không có ý khác."
Vẻ mặt của Lý Sĩ lập tức thả lỏng, sau đó nói: "Ba vị có cần ta giúp gì không?”
Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: "Lý thành chủ, không biết có thể tìm hai người giúp ta được không, bọn họ là dân làng của thôn Nguyên, tên là Nguyên Chấn và Tần Liên!"
"Thôn Nguyên!"
Lý Sĩ nói: "Chờ một chút”
Nói xong, ông ta quay đầu lại nhìn về phía một ông lão cách đó không xa, ông lão vội vàng bước tới, ông ta lấy một cuốn sách ra và lật xem, một lúc sau, ông ta nói: "Bọn họ đã từng đến thành Khâu Ung, nhưng lại rời đi rồi."
Diệp Quân nhìn ông lão: "Rời đi rồi?"
Ông lão vội vàng gật đầu: "Đúng vậy."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!