Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía trên cao nguyên, trên vùng đất cao nguyên đó, không nhìn thấy người, chỉ nghe được âm thanh này, chỉ nhìn thấy chiến ý ngập trời.
Vẻ mặt của ba người đều vô cùng nghiêm túc, bởi vì những chiến ý này thực sự rất khủng bố, cho dù ở cách xa chục nghìn trượng, bọn họ vẫn bị đè ép đến mức ngạt thở như cũ, hơn nữa những chiến ý này liên tục không dứt, vô cùng vô tận...
Điều đáng sợ nhất chính là, khi đối mặt với những chiến ý này, trong lòng của ba người lại không thể dâng lên chiến ý và suy nghĩ chiến đấu.
Lúc này cảm giác của bọn họ chính là: căn bản không có cách nào chống lại được!
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào vùng đất cao nguyên kia, lúc này, kiếm ý vô địch của hắn cũng dâng lên từ trong cơ thể, chống lại luồng chiến ý kia.
Kiếm tuI Kiếm ý vô địch!
Hắn có thể cho phép mình bị đánh bại, nhưng nhất định không cho phép mình "đầu hàng mà không chiến đấu".
Hắn liều chết mà nhìn chằm chằm vào phía trên của vùng cao nguyên kia, chiến ý trong mắt càng ngày càng dày đặc hơn.
Mà bên cạnh hắn, chủ nhân bút Đại Đạo và Cổ Bàn cũng đang nhìn chằm chằm vào phía trên của vùng cao nguyên kia, đương nhiên là bọn họ cũng sẽ không cho phép mình bị đánh bại bởi một đạo chiến ý.
Ba người đều đang chống lại luồng chiến ý kial Mà những Cổ Thần Vệ này thì lại quỳ xuống với vẻ mặt cung kính.
Đúng lúc này, chiến ý tỏa ra từ bên trên cao nguyên dường như cảm thấy được rằng ba người Diệp Quân đang khiêu khích, nên trong chớp mắt, chiến ý ngập trời thổi quét xuống giống như nước lũ, đi thẳng đến chỗ ba người Diệp. Quân.
Vẻ mặt của ba người lập tức thay đổi lớn! Nhưng đồng thời, đều đồng loạt tiến lên phía trước một bước, chống đỡ chiến ý kia.
Đợt tấn công của Diệp Quân là hung ác nhất, vô số kiếm ý vô địch trực tiếp hóa thành một thanh kiếm ý rồi phá vỡ không trung để tiến lên, nhưng chẳng mấy chốc nó đã bị luồng chiến ý kia đàn áp.
Hai tay của Diệp Quân siết chặt lại, đôi mắt dần dần chuyển sang màu đỏ, mặc dù kiếm ý bị lưồng kiếm ý kia đàn áp, nhưng, kiếm ý của hẳn cũng trở nên càng ngày càng mạnh.
Mà cách đó không xa, chủ nhân bút Đại Đạo và Cổ Bàn cũng đang chống lại luồng chiến ý kia, hai người cũng không hề thoải mái, bởi vì bây giờ hai người cũng đều không phải ở trạng thái đỉnh cao.
Nhưng chiến ý kia lại càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nhiều, chẳng mấy chốc, ba người đã lộ ra vẻ mặt đau đớn.
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào vùng cao nguyên kia, khắp người của hắn tỏa ra kiếm ý vô địch cực kỳ khủng bố, kiếm ý vô địch của hắn cũng rất mạnh, nhưng lúc này đã gần như hoàn toàn bị luồng chiến ý kia đàn áp, căn bản không thể cựa quậy, cùng lúc đó, sâu trong lòng hắn lại xuất hiện một âm thanh.
Không cách nào chống cự được!
Lưồng chiến ý này căn bản không phải là thứ mà bây giờ hắn có thể chống cự.
Hơn nữa, ý nghĩ trong đầu này càng ngày càng mạnh mẽ.
Ít nhất thì đối phương cũng đã chạm tới cảnh giới chín phần Chân...
Mà sức chiến đấu hiện tại của hắn tính ra cũng chỉ mới là cảnh giới gần năm phần Chân, sao có thể đối đầu với đối phương được chứ?
Cùng với suy nghĩ này, kiếm ý vô địch của Diệp Quân đột nhiên yếu đi ba mươi phần trăm, hơn nữa còn tiếp tục suy yếu.
Nhận ra cảnh tượng này, Diệp Quân đột nhiên giật mình tỉnh dậy, hắn ngẩng đầu lên và nhìn về phía trên vùng cao nguyên kia, vẻ mặt của hắn trở nên hung ác, mở lòng bàn tay ra, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm ý, ngay sau đó, nó trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang, đánh về phía vùng cao nguyên kia một cách hung ác!
Mà trong giây phút bị đánh ra ngoài kia, cơ thể và thần hồn của hắn bị đốt cháy, không chỉ có vậy, giờ phút này, máu cũng sôi sùng sục.
Dùng hết sức dồn vào một kiếm! Diệp Quân biết, trước mặt chiến ý này, hắn đã cảm thấy sợ hãi, bởi vì hắn đã bắt đầu kiếm cớ cho chính mình, nếu cứ tiếp tục như vậy, trong lòng của Diệp
Quân hắn đây nhất định sẽ bị tổn hại.
Tục ngữ nói, đánh bại kẻ trộm ở trong núi thì dễ, nhưng đánh bại kẻ trộm ở trong lòng thì khó.
Mà để đánh bại được kẻ trộm ở trong lòng, thì chỉ có một phương pháp, đó là đối mặt với khó khăn, nhìn thẳng vào nó!
Nói một cách đơn giản thì đó chính là phải hành động.
Từ xưa đến nay, có rất nhiều nguyện vọng tốt đẹp và lý tưởng cao đẹp, đều cần phải có hành động nỗ lực thực tế mớ có thể thực hiện được, mà hầu hết mọi người chỉ suy nghĩ một chút mà thôi, cũng không thực hiện, cả ngày sống trong ước mơ, nhấn mình vào chỗ sâu giữa ảo tưởng và hiện thực và quanh quẩn ở đó, hơn nữa liên tục kiếm cớ cho mình...
Sau thời gian dài, con người cũng trở nên vô dụng.
Khi Diệp Quân nhìn thấy trong lòng mình bắt đầu cảm thấy sợ hãi thì hẳn biết là 'Kẻ trộm trong lòng mình đang quấy phá, muốn mình rút lui.
Hắn nhất định sẽ không cho phép!
Khi một kiếm này của hắn đánh ra ngoài, chủ nhân bút Đại Đạo và Cổ Bàn ở cách đó không xa đều ngây ngẩn cả người.
Cả hai người đều rất bất ngờ, đều không ngờ rằng Diệp Quân lại đột nhiên đánh ra một kiếm như vậy, hơn nữa, còn là trực tiếp liều mạng.
Không biết nghĩ đến cái gì, vẻ mặt của chủ nhân bút Đại Đạo tối sầm lại, ông ta liều chết mà nhìn chăm chằm vào Diệp Quân đã lao về phía cao nguyên kia, ánh mắt nặng nề, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!