Giọng nói: “???"
Diệp Quân thu kiếm về: “Cho dù ta không nói thì tiền bối chắc cũng nhận ra, ta
được người nhà nuôi thả, đưa đến đây để rèn luyện. Cha ta phong ấn kiếm lại để ta phải dựa vào chính bản thân, dặn ta phải kết bạn nhiều lên.... Ông hiểu mà ha”.
Giọng nói im lặng một hồi rồi hỏi: “Là cha ngươi thật chứ?” Diệp Quân gọi huyết mạch Phong Ma ra.
Giọng nói tiếp tục nghỉ ngờ: “Cha ngươi nếu mạnh đến vậy thì sao ngươi yếu thế?"
Diệp Quân: “Chứ không thì làm sao ông ấy là cha ta được, ngược lại thì ta đã là cha ông ấy rồi”.
Giọng nói
Tiểu Tháp:
Một hồi sau, giọng nói lên tiếng: “Ta đã biết ngươi là người bất phàm, trước kia bắt ngươi quỳ xuống là để thử ngươi thôi. Đúng là khác với phàm nhân, ta rất thích, ta sẽ làm bạn với ngươi”.
Tiểu Tháp cảm thán: “Cuộc đời này thực tế vãi”.
Diệp Quân mặc kệ nó: “Tiền bối xưng hô thế nào?”
Giọng nói đáp: “Tông Tín. Có người gọi ta là Vua Sơ Khai”.
Diệp Quân lặp lại: Vua Sơ Khai?"
Tông Tín: “Ừ, nhưng cũng là chuyện quá khứ rồi”.
Diệp Quân: “Làm sao tiền bối lại ở nơi này?"
Tông Tín im lặng một hồi rồi thở dài: “Tạo nghiệt”.
Diệp Quân: “...”
Tông Tín: “Đầu do tham lam, muốn càng nhiều sức mạnh...”
Diệp Quân: “Nghĩa là sao?"
Tông Tín: “Khi muốn có sức mạnh không thuộc về mình, chúng ta vô tình trở thành nô lệ của nớ”.
Diệp Quân: “Ý chí của Thần?"
Tông Tín: “Chính xác”.
Diệp Quân: “Tiền bối giải thích được không?”
Tông Tín: “Đó là một loại ý chí. Ngươi biết mấy tên Thần ngoài kia không?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta biết họ đến từ điểm giao Hư Chân”.
Tông Tín: “Năm xưa, cường giả ở nơi đó cao nhất chỉ đến mười phần Chân, các thiên tài yêu nghiệt ai cũng muốn đột phá nhưng không được. Sau đó, điểm giao Hư Chân xuất hiện một loại ý chí, gọi là ý chí của Thần. Nhờ nó mà họ lĩnh ngộ được sức mạnh mới, ngày càng nhiều Thần xuất hiện”.
Diệp Quân hạ giọng: “Chỉ cần tín ngưỡng nó là có được sức mạnh sao?"
Tông Tín: “Phải, không chỉ vậy mà còn đột phá ràng buộc từ cảnh giới.
Sau khi thành Thần, muốn mạnh hơn thì phải tự gieo Thần chủng trong lòng, thu thập sức. mạnh từ ý chí của Thần”.
Diệp Quân: “Tiần bối, những Thần kia... là ai?" Tông Tín: “Ta không biết, chỉ biết đây là một loại ý chí”. Diệp Quân nhíu mày.
Tông Tín: “Thật ra các Thần kia đều là được tạo thành. Thứ bàng môn tả đạo này có thể giúp một người đạt được sức mạnh cực đại trong thời gian ngắn,
nhưng cuối cùng sẽ bị biến thành nô lệ của 'ý chí”.
Diệp Quân: “Vậy mà họ vẫn làm?”
Tông Tín thở dài câu này”.
Cũng chỉ có người có chống lưng như ngươi mới hỏi được
Diệp Quân: “...”
Tông Tín: “Ngươi có thể so sánh với người nghèo trong thế tục có thể làm tất cả vì tiền. Nhất là những ai sợ nghèo, chỉ cần cho tiền là có thể sai sử hoàn toàn”.
Diệp Quân im luôn.
Tông Tín: “Ngươi chưa nhận ra sao, chúng ta không khác gì họ cả. Họ muốn tiền, chúng ta muốn sức mạnh, cả hai đều bị nô dịch thôi”.
Diệp Quân: “Tiền bối cũng không biết Thần này là ai?"
Tông Tín: “Ừ, năm ấy ta vô tình mới gặp được Ấn Thần Linh, rồi lại vì tham lam mà đi vào đây, mãi không ra được”.
Diệp Quân tò mò: “Tiền bối bị thứ gì giam lại?"
Tông Tín: “Sức mạnh phong ấn đặc biệt”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!