Mọi người nhìn sang hướng giọng nói phát ra, trong Cổ Thần Đô bên dưới có một người đàn ông chậm rãi đi ra, người đàn ông mặc áo choàng đen rộng rãi, khí thế hiên ngang, quanh người tản ra hơi thơ vô cùng mạnh mẽ, nét mặt vô cùng hống hách.
Thấy người đàn ông này, chủ nhân bút Đại Đạo sa sầm mặt. Đấy không phải ai khác mà chính là Cổ Bàn!
Diệp Quân thấy Cổ Bàn thì cũng khá ngạc nhiên, không ngờ Cổ huynh đã xuất quan rồi?
Hơn nữa xem ra còn trở nên mạnh hơn rồi. Cổ Bàn chỉ sải một bước đã đi tới trước mặt chủ nhân bút Đại Đạo, gã nhìn chằm chăm chủ nhân bút Đại Đạo, cười to nói: “Chúng ta đánh nhau một trận nhé?”
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Gổ Bàn: “Không thể không nói, ngươi thật sự là một thiên tài”.
Cổ Bàn cười to: “Chủ nhân bút Đại Đạo, khoảng thời gian này ta đã lĩnh ngộ được khá nhiều thứ, nào, ngươi luyện tay với ta đi”.
Dứt lời, không đợi chủ nhân bút Đại Đạo trả lời, gã tiến lên một bước sau đó vung tay đánh tới.
Cú đấm mang theo quyền thế hùng hồn kéo xuống, nhắm thẳng vào chủ nhân bút Đại Đạo, uy áp quyền thế cường đại làm rung động đất trời, khiến thời không xung quanh liên tục phập phồng.
Chủ nhân bút Đại Đạo không ra tay, Ngôn Vương ở bên cạnh vung ống tay đạo, quyền thế đáng sợ đó lập tức vỡ tan.
Cổ Bàn nhìn về phía Ngôn Vương, ánh mắt trở nên hưng phấn: “Thần đó à?” Ngôn Vương cũng nhìn gã: “Không biết trời cao đất dày”.
Cổ Bàn cười to: “Ta vẫn luôn muốn đánh nhau với Thần một trận, bây giờ vừa khéo đấy”.
Dứt lời, gã bỗng dưng siết chặt tay phải. Ngay sau đó! Hàng tỉ ngôi sao lơ lửng trên bầu trời.
Ngôn Vương nhìn chằm chằm khỏi bàn: “Cảnh giới của ta cao hơn ngươi, ta không bắt nạt ngươi”.
Nói xong, ông ta ép cảnh giới của mình xuống còn cảnh giới gần chín phần Chân.
Chủ nhân bút Đại Đạo vốn muốn ngăn lại, mục tiêu của ông ta là Diệp Quân, tuy bây giờ chắc chắn sẽ thắng, nhưng chỉ cần Diệp Quân không chịu thua thì mọi chuyện đều có thể thay đổi.
Nhưng ông ta cũng không ngăn cản, ngăn cản lúc này sẽ khiến Ngôn Vương mất mặt.
Hơn nữa ông ta cũng muốn Ngôn Vương dạy dỗ tên lỗ mãng này một trận.
Cổ Bàn nhìn về phía Ngôn Vương, đối mặt với vị thần này, hơn nữa còn không phải một vị thần bình thường, nhưng gã lại không có vẻ sợ hãi chút nào, ngược lại còn có chiến ý vô tận, gã chậm rãi siết chặt tay, hàng tỉ ngôi sao bắt đầu hội tụ.
Thương Tỉnh Liệt Củ!
Lúc này, cảm nhận được sức mạnh đáng sợ ngưng tụ trong tay Cổ Bàn, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên nặng nề.
Dù là chủ nhân bút Đại Đạo không thích Cổ Bàn cũng phải thừa nhận tên này có chút bản lĩnh.
Uy áp của Đại Đạo trên người Cổ Bàn ngày càng mạnh hơn, lúc này gã đã tập trung được hàng tỈ ngôi sao, hơn nữa còn hội tụ nó vào lòng bàn tay.
Trong tay chứa đựng hàng tỉ sức mạnh sao trời! Chiến kỹ đứng đầu dưới Hư Chân!
Lúc này cả chư thần cũng thay đổi sắc mặt, vì bọn họ biết nếu Cổ Bàn và bọn họ cùng một cảnh giới, chắc chắn bọn họ cũng không thắng được tên này...
Nhưng lúc này, Cổ Bàn bỗng dưng buông tay, hàng tỷ sức mạnh sao trời tản ra.
Lúc này khí thế của hắn cũng biến mất.
Tất cả mọi người sửng sốt.
Gã làm gì thế?
Ngôn Vương cũng nhíu mày, không hiểu Cổ Bàn đang làm gì.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Cổ Bàn, ông ta bỗng nhận ra điều gì đó, con ngươi co lại, hoảng hốt nói: “Ngươi...”
Lúc này, cơ thể Cổ Bàn trở nên hư ảo. Tất cả mọi người đều không còn cảm nhận được sự tồn tại của gã nữa!
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn chằm chằm Cổ Bàn: “Thân thể hoá thành thiên địa, dùng Đạo dung hợp vũ trụ...”
Khi tay nắm lại, gã đang nắm giữ Đại Đạo.
Nhưng Đại Đạo không thể bị gã nắm giữ được, thứ mà gã nắm giữ chỉ là một phần của Đại Đạo mà thôi.
Buông tay...
Chính là dung hợp với vũ trụ!
Đây cũng giống như nước vậy, chứa nước trong cốc, ngươi chỉ có thể có một cốc nước, nhưng nếu nước vào trong đại dương, cốc nước này sẽ dung hợp lại với cả đại dương!
Mà lúc này, Cổ Bàn đã biết cách buông tay.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!