Cổ Bàn đi đến trước mặt bản thể của mình, hai người đối mặt nhau, bản thể nói: “Chúng ta dung hợp...
Cổ Bàn cười nói: “Cứ đợi trước đã, để ta phá phong ấn này”.
Nói rồi gã vung tay lên, một luồng sức mạnh đáng sợ lao ra từ trong người gã.
“Đừng!” Bản thể cực kỳ hoảng sợ, nhưng đã muộn rồi. Bịch!
Cổ Bàn còn chưa phản ứng lại thì sức mạnh bí ẩn đã khiến gã phải quỳ xuống đất.
Cổ Bàn ngây người.
Ngay sau đó gã siết chặt nắm đấm muốn đánh trả lại, nhưng sức mạnh của gã vừa xuất hiện đã biến mất không tung tích.
Cổ Bàn sững sờ, gã run giọng nói: “Phong ấn của hòa thượng đó sao lại trở nên mạnh thế chứ?”
Bản thể tức giận nói: “Mẹ nó, đừng cố chấp nữa, mau dung hợp ký ức đi”. Gã có ký ức của phân thân nhưng phân thân lại không có ký ức của bản thể.
Cổ Bàn thản nhiên gật đầu, sau khi dung hợp ký ức, Cổ Bàn mới hiểu rõ mọi chuyện...
Bản thể nói: “Mau đi tìm Diệp huynh đi”. Diệp huynh!
Phân thân do dự một lúc, sau đó nói: “Lúc ta đến đây đã nói không cần hắn giúp, bây giờ lại đi tìm hắn sẽ rất mất mặt”.
Bản thể tức giận nói: “Đã lúc nào rồi mà ngươi còn để tâm đến mặt mũi chứ? Ngoài Diệp huynh ra thì không ai có thể giải trừ được phong ấn này, mau đi tìm hắn đi”.
Cổ Bàn vẫn không muốn đi lắm: “Cho ta thêm một trăm năm nữa, ta nhất định có thể phá được”.
Bản thể: “..”
Bản thể muốn chửi rủa vài câu, nhưng sau đó nghĩ lại thì đây không phải là đang chửi chính mình sao? Gã kiềm chế lửa giận xuống, sau đó nói: “Phong ấn này là cô cô của Diệp huynh tạo ra, không có huynh ấy thì không được, ngươi
đừng lải nhải nữa, đi mau đi”.
Cuối cùng sau khi bản thể tận tình khuyên bảo, Cổ Bàn mới xuất phát đi tìm Diệp Quân...
Thiên Vực.
Lúc này các cường giả nhà họ Thiên ở Thiên Vực vô cùng phấn khích. Nhà họ Thiên có được hơn một trắm món tiên khí.
Hơn một trăm món tiên khí.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!