Cổ Bàn bật cười: “Cường giả Thần Cảnh, một tay có thể tiêu diệt”.
Diệp Quân bật cười.
Cổ Bàn chậm rãi đứng dậy, vỗ nhẹ vào quần áo của mình rồi nói: “Diệp huynh, giữa ta và huynh không cần lời cảm ơn, sau này nếu huynh cần giúp đánh nhau gì đó, chỉ cần nói một tiếng”.
Diệp Quân cười nói: “Chắc chắn rồi, tiếp theo huynh có dự định gì không?” Ánh mắt Cổ Bàn hiện lên sát ý: “Đến Đại Khư”.
Diệp Quân nói: “Tìm Mật Phật à?”
Cổ Bàn gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân nói: “Ta đi với huynh”.
Cổ Bàn nói: “Không cần đâu, bây giờ ông ta đã không phải là đối thủ của ta”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta đi với huynh một chuyến vậy”.
Cổ Bàn gật đầu: “Được”.
Nói rồi hai người biến mất khỏi đó.
Đại Khư.
Đại Khư cũng là một thế giới đặc biệt, mặc dù nền văn minh ở đây không to lớn bằng nền văn minh của nước Cổ Thần, nhưng vẫn có thể coi là vũ trụ văn minh hàng đầu ở điểm giao Hư Chân.
Ở đây có một thế lực cực kỳ lâu đời, cũng chính là: Mật Tông.
Theo những gì Cổ Bàn nói, thật ra nguồn gốc của Mật Tông đến từ điểm giao
Hư Chân, cách nói này khá đáng tin cậy vì tính đến thời điểm hiện tại, thực lực của “Mật Phật” rất khả năng đã đạt tới cảnh giới Thần.
Sau khi đến Đại Khư, hai người đi thẳng đến Mật Tông. Mật tông nằm trong núi sâu, người ở đây rất ít, cực kỳ hẻo lánh, vắng vẻ. 'Trên một ngọn núi đơn độc chỉ có một ngôi chùa không lớn.
Khi Diệp Quân và Cổ Bàn đến đây, trong ngôi chùa đó bỗng vang lên tiếng chuông kéo dài.
Cổ Bàn cười nhạo: “Lo ma chay cho mình đấy à?”
Nói rồi gã đột nhiên đưa tay phải về phía trước, một con quái thú to lớn bỗng lao ra từ trên bầu trời phía trên ngôi chùa, sau đó hung hãn tóm lấy ngôi chùa, muốn nghiền nát nó thành bột.
“A Di Đà Phật!”
Một tiếng niệm phật bỗng vang vọng ra từ trong ngôi chùa, sau đó một ấn Phật chữ “Vạn lao lên trời, đâm mạnh vào bàn tay to lớn đó.
Ầm!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!