Tang Mi không về phủ với Diệp Quân mà nói muốn đi dạo.
Tất nhiên Diệp Quân không lo lắng cho an nguy của cô ta, người phụ nữ này chắc chăn rất mạnh, nhưng không biết mạnh đến mức nào.
Khiến hắn đau đầu là Tang Mi mượn một số Chân Linh Tinh của hắn...
Sau khi về đến phủ, Diệp Quân lấy một cuốn “Thần pháp” của Chúng Thần Điện ra nghiên cứu.
Thần pháp.
Tương truyền pháp này được “ý chí Thần Minh” truyền lại, là cốt lõi của Chúng Thần Điện lúc ban đầu. Lúc đầu, mỗi Chúng Thần Điện đều tuân thủ nghiêm ngặt pháp này, nhưng sau khi các Chúng Thần Điện ngày càng lớn và mạnh thì đã dần bắt đầu lơi lỏng trong việc thực hiện pháp này.
Diệp Quân có thể hiểu được điều này.
Hắn đọc khá nhiều lịch sử cổ, biết rõ khi bất kỳ một trật tự mới được thiết lập thì đều rất coi trọng, tôn trọng luật pháp, những quan viên của trật tự này lúc đầu cũng rất trung thực và công bằng, nhưng sau một thời gian, sau khi để những người đó có thể hưởng thụ “quyền lợi” mang lại, họ sẽ bị tha hóa, bắt đầu lợi dụng quyền lợi vì lợi ích của mình, sau đó chà đạp lên pháp luật.
Diệp Quân hiểu đây cũng thuộc “Đạo”, thuộc về quy luật của thế gian.
Điều này cực kỳ khó thay đổi.
Sau này thư viện Quan Huyên của hắn chắc chắn cũng sẽ gặp vấn đề này.
Bản thân hắn cũng có vài biện pháp, dĩ nhiên bây giờ vẫn còn sớm.
Lúc này Nam Tiêu bước vào, sắc mặt y vô cùng khó coi.
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, nhìn Nam Tiêu, nhìn thấy vẻ mặt Nam Tiêu, hắn đoán ra điều gì đó, hỏi: “Nam huynh, lệnh bài mà ông cụ nhà họ Quân đưa cho. huynh lúc trước là gì vậy?”
Nam Tiêu trầm giọng nói: “Mệnh Thần Lệnh”.
Diệp Quân nói: “Ông ta là Mệnh Thần?”
Nam Tiêu gật đầu: “Phải”.
Nói rồi ánh mắt y trở nên thâm trầm: “Ta chưa từng nghĩ nhà họ Quân lại có người có thể trở thành Mệnh Thần, khiến ta khá ngạc nhiên... Nhưng Diệp huynh đừng lo lắng, Mệnh Thần chỉ cố địa vị đặc biệt mà thôi, không có nhiều thực quyền, việc của huynh cũng là việc của ta, chuyện này cứ để ta giải quyết, ta đến để nói với huynh là trong khoảng thời gian này huynh cố gắng đừng rời khỏi phủ của ta, vì ta lo nhà họ Quân sẽ chó cùng rứt giậu ám sát huynh”.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Được”.
Nam Tiêu lại nói: “Ta sẽ xử lý chuyện này, mấy năm nay ta vẫn có vài người bạn”.
Nói rồi y rời khỏi đó. Thần pháp!
Diệp Quân cúi đầu nhìn cuốn “Thần pháp” trong tay, sau một hồi im lặng, hắn bắt đầu đọc.
Tiểu Tháp bỗng nói: “Bây giờ ngươi điềm tĩnh và nhún nhường hơn trước. nhiều rồi”.
Diệp Quân cười nói: “Lúc còn trẻ, ta không thể buông bỏ được kiêu ngạo, không thể kiềm chế sự ngông cuồng của mình, không chịu cúi đầu, không chịu khom lưng, coi thường sự sống và cái chết... Sau này ta mới nhận ra đôi lúc kiêu ngạo khoe khoang sẽ rước tai họa, chỉ có khiêm tốn mới có thể vững bước tiến về phía trước”.
Tiểu Tháp trầm ngâm rồi nói: “Nếu Thần pháp không đứng về phía ngươi thì phải làm sao?”
Diệp Quân cười nói: “Vậy thì kiếm của ta sẽ là pháp”.
Phủ nhà họ Quân.
Trong đại điện, Quân U ngồi ở vị trí đầu, lúc này các cường giả nhà họ Quân đều đã tập trung đông đủ.
Quân Bất Khí mặt bị đánh nát quỳ trong đại điện, ánh mắt gã u ám đến đáng Sợ.
Quân U nhìn chằm chằm Quân Bất Khí: “Biết sai chưa?”
Quân Bất Khí không dám nhìn ông ta, cúi đầu, thấp giọng nói: “Con biết sai
Quân U nói: “Sai chỗ nào?”
Quân Bất Khí nói: “Không nên chơi đùa phụ nữ”.
“Sai!”
Quân U nhìn chằm chằm vào Quân Bất Khí: “Chơi đùa với phụ nữ không có gì sai, có tiền thì nên chơi, đàn ông nhà họ Quân ta chơi đùa với vài phụ nữ thì có gì sai?”
Quân Bất Khí sửng sốt.
Quân U nhìn chăm chằm Quân Bất Khi của ngươi là không phân biệt được dạng phụ nữ nào có thể chơi đùa, người nào không thể”.
Quân Bất Khí lặng thỉnh.
Quân U chậm rãi nói: “Trên thế giới này, chín mươi phần trăm phụ nữ đều có thể có được bằng tiền, mười phần trăm còn lại cần quyền lực và sức mạnh tối thượng, nhưng mắt nhìn người của ngươi không thể phân biệt được phụ nữ nào là dạng trước hay dạng sau, giữ lại có ích gì?”
Ông ta vừa dứt lời, ông lão áo đen bên cạnh ông ta vung tay áo lên.
Đôi mắt của Quân Bất Khí bị móc ra, Quân Bất Khí gào lên...
Mọi người trong điện lại rất bình tĩnh, rõ là đã quen với thủ đoạn tàn nhãn của Quân U.
Quân Bất Khí run rẩy.
Cả nhà họ Quân, gã không sợ ai, chỉ sợ một mình tỷ tỷ này, hơn nữa sợ từ nhỏ đến lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!