Quân U liếc nhìn: “Vậy ngươi cho rằng thái độ của Chủ Thần là như thế nào?"
Tông Cố lắc đầu: “Việc này nằm ngoài hiểu biết của ta”.
Gã tự nhận là người thông minh, nhưng cũng biết trên đời có một thứ gọi là nguồn tin tức.
Mà các vị Chủ Thần kia đã nằm ngoài phạm vi đó. Gã và họ không cùng một Tầng lớp, nếu muốn đi tính kế người ta thì chẳng khác gì chịu chết.
Nếu có thể, gã chỉ muốn rút ra khỏi vụ này.
Nhưng không được.
Quân U: “Lui xuống đi”.
Tông Cố hành lễ rồi làm theo.
Một giọng nói vang lên trong bóng tối: “Tiểu thư, mấy vị Chủ Thần kia...”
Quân U nhắm mắt: “Họ không có hành động gì đơn giản là mặc cho chúng †a thỏa sức. Vì sao? Đơn giản là muốn nhìn chúng ta kích thích dân chúng, cuối cùng lại ra mặt thu phục chúng ta”.
Giọng nói: “Vậy ngài còn...”
Quân U không đáp mà đi đến cửa đại điện. Không gian trước mặt cô ta nứt ra, để lộ một quyển trục.
Quân U cầm lấy nó đọc một hồi, nhếch mép cười: “Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau? Vậy chống mắt lên xem ai mới là người thắng sau cùng”.
Diệp Quân vừa trở lại phòng đã nghe Tông Tín hỏi: “Tiểu tử ngươi định làm gì để cứu khu dân nghèo đó?”
Tiểu Tháp: “Ta cũng muốn biết”. Diệp Quân nghĩ một hồi, nói: “Cần Tháp gia phối hợp”. Tiểu Tháp hỏi lại: “Ta?”
Diệp Quân gật đầu: “Chỉ có thể dùng cách đặc biệt để cứu họ nhanh chóng. Đầu tiên, Tháp gia hãy phối hợp với ta”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!