Xoet!
Lưỡi kiếm chém xuyên quyền thế và ý chí võ đạo, đâm vào cánh tay y. Y đang muốn từ bỏ thân xác thì hoảng hồn nhận ra không thời gian của mình đã bị đình chỉ.
Thôi xong rồi!
Mặt y xám ngoét như tro tàn.
Phập!
Kiếm Thanh Huyền đã đâm vào cơ thể, cố định thần hồn y lại.
Hồng Tông quắc mắt tàn độc: “Kiếm tu mà không biết võ đức!"
Nếu đã biết Diệp Quân sẽ dùng thanh kiếm này thì y còn lâu mới chọn đối đầu trực tiếp, nào ngờ thằng này câu trước vừa nói đánh công bằng, câu sau đã lật lọng.
Diệp Quân: “Ngươi quên hai ngươi vừa định hội đồng ta rồi à?"
Hồng Tông la lên: “Đó là tên kia muốn, liên quan gì đến ta?"
Diệp Quân: “Thì kiếm của ta cũng tự muốn ra tay, liên quan gì đến ta?”
Hồng Tông: “...”
Diệp Quân không nhiều lời với y nữa mà điều khiển Thanh Huyền hấp thu thần hồn. Thanh kiếm sau khi rút được thần hồn của hai cường giả cảnh giới Chủ Thần thì hưng phấn hẳn lên.
Hắn lại thu tiếp đồ của Hồng Tông, gồm nhẫn, quan ấn và món giáp Chúng Sinh đã hư hại.
Quay lại bên kia, hắn thấy Phất Tôn lui về sau, kéo dài khoảng cách với Cổ Bàn.
Thấy Diệp Quân đã đánh bại Hồng Tông, Phất Tôn không hề chần chừ mà hóa thành tia sáng biến mất.
Diệp Quân biết Phất Tôn mạnh hơn Hồng Tông, nếu đã không muốn tham chiến thì hắn cũng không làm gì được, bèn không đuổi theo.
Cổ Bàn thì phấn khởi reo lên: “Mấy tên Thần này lợi hại thật! Đánh đã đời luôn!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!