Mạc Tinh Hà đột nhiên cười khà khà nói: “Nếu như chúng ta bắt cóc thiếu các chủ này, không biết Tiên Bảo Các sẵn sàng trả bao nhiêu tiền để chuộc anh ta.
Mạc Tinh Thần đứng bên cạnh Mạc Tinh Hà, nãy giờ vẫn im lặng kéo tay áo anh ta, ý bảo anh ta đừng nói nhảm, cẩn thận họa từ trong miệng mà ra.
Mạc Tỉnh Hà cười khà khà: “Không sao đâu, anh trai không phải người
ngo Diệp Quân cười nói: "Thật ra tôi cảm thấy ý tưởng của cậu cũng không tệ”. Chết tiệt!
Mạc Tỉnh Hà đột nhiên giật mình, vội vàng nắm lấy cánh tay Diệp Quân, giọng run run nói: “Anh trai, tôi chỉ nói đùa thôi, thiếu các chủ của Tiên Bảo Các là ai? Nếu chúng ta dám động vào hắn thì đừng nói là toàn tộc mà toàn bộ nền văn minh cũng không còn một con kiến nào, vì vậy anh tuyệt đối đừng nghĩ như vậy!"
Mạc Tinh Thần vội vàng gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc.
Diệp Quân nghiêm túc nói: "Nhưng nếu chúng ta bắt cóc hắn thì nhất định sẽ kiếm được không ít tiền..”.
“Anh trai!"
Mạc Tinh Hà có chút sợ hãi: "Tuyệt đối không được làm chuyện này, cho dù anh có làm thì cũng đừng nói là tôi đã nói với anh..”.
Diệp Quân cười nói: "Đừng sợ, thiếu các chủ của Tiên Bảo Các cũng không có gì đặc biệt, không phải hắn chỉ may mắn thôi sao? Nếu như hắn sinh ra trong một gia đình bình thường, có lẽ còn kém xa cậu”.
Mạc Tinh Hà suy nghĩ một chút rồi n: ra là... cũng khá có lý, ha ha...”
'Tôi nghĩ những gì anh trai nói thực
Diệp Quân: "...." “Anh nói sai rồi”. Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến từ bên cạnh.
Ba người Diệp Quân quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một thiếu niên mặc áo gấm chậm rãi đi tới, trên mặt còn lộ ra vẻ không vui.
Thiếu niên mặc áo gấm nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: "Anh vừa mới nói, Thiếu các chủ của Tiên Bảo Các không có gì đặc biệt, điều này không đúng”.
Diệp Quân nói: "Tại sao lại không đúng?”
Thiếu niên mặc áo gấm bước đến trước mặt ba người và nói: “Thật ra người đời đều có hiểu lầm về những người đứng đầu thế hệ thứ hai này, đó là hầu hết đều cho rằng họ là những kẻ vô dụng, chỉ biết ăn chơi đàn đúm, trên thực tế thì loại thế hệ thứ hai đó tương đối ít, các thế hệ thứ hai thực sự của các gia tộc lớn đều được gia tộc bồi dưỡng cẩn thận từ khi còn nhỏ, được hưởng những tài nguyên tốt nhất, đặc biệt là về kiến thức và tầm nhìn, những thứ này người bình thường không thể có được...”
Mạc Tỉnh Hà lập tức phản bác: “Cậu cũng nói bọn họ được hưởng những tài nguyên tốt nhất, kiến thức và tầm nhìn của bọn họ từ nhỏ đã khác với những người khác, nhưng nếu họ là người bình thường thì sao?”
Thiếu niên mặc áo gấm mỉm cười nói: "Người anh em này, anh đừng vội, điều tôi thực sự muốn nói là, anh có biết Tiên Bảo Các đã bồi dưỡng vị thiếu các chủ này như thế nào không?"
Mạc Tinh Hà khẽ cau mày: “Bồi dưỡng như thế nào?”
Thiếu niên mặc áo gấm nói: “Người anh em à, tin tức của anh hơi bị lạc hậu đó, hiện tại khắp nơi đều có lời đồn đại về vị thiếu các chủ này... Nghe nói sở dĩ anh ấy không có mặt ở Thủy vũ trụ là vì anh ấy bị nuôi thả”.
“Nuôi thả?” Mạc Tinh Hà choáng váng.
Thiếu niên mặc áo gấm gật đầu: “Đúng vậy, thật sự nuôi thả, nghe nói Tiên Bảo Các muốn anh ấy trải nghiệm nỗi khổ và khó khăn của thế gian... anh thấy đấy, một người từ khi sinh ra đã giàu nứt đố đổ vách như vậy lại đồng ý tuyển tử, các người cho rằng loại người này sẽ là người đơn giản sao? Nói thật, nếu là tôi, tôi chắc chắn không làm được, nhưng anh ấy lại có thể làm được...Sự can đảm này rất hiếm có trên thế gian!”
Diệp Quân gật đầu: "Cậu nói rất hay, cậu có thể tiếp tục”.
Mạc Tỉnh Hà: “...”
Thiếu niên mặc áo gấm mỉm cười nói: “Tôi nghĩ, đừng cho rằng người ta thuộc thế hệ thứ hai thì sẽ không biết nỗ lực, trên thực tế, nhiều thế hệ thứ hai còn nỗ lực hơn những người bình thường như chúng ta nhiều, mà người giống như thiếu các chủ của Tiên Bảo Các sinh ra đã có ưu thế, còn chấp nhận bị nuôi
thả thì lại càng hiếm hơn”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!