Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Diệp Quân đi sâu vào trong rừng trúc, sau khi đi ra khỏi rừng trúc, hắn nhìn thấy một người phụ nữ, người quen cũ của hắn, Tiểu Ái.

Tiểu Ái mỉm cười với Diệp Quân: "Thiếu chủ." Diệp Quân cười nói: "Tiểu Ái, đã lâu không gặp."

Tiểu Ái cười nói: "Đúng vậy."

Diệp Quân nhìn về căn nhà tre cách đó không xa, Tiểu Ái nói: "Các Chủ đang đợi người.”

Diệp Quân gật đầu, sau đó đi về phía căn nhà tre, hắn đi tới trước cửa căn nhà tre, không biết vì sao, tim hắn đột nhiên đập nhanh hơn một chút. Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa, trong căn nhà tre, đề, tay trái cầm nồi, tay phải cầm thìa, thìa không ngừng đảo đồ ăn trong nồi.

t người phụ nữ đang nấu ăn trong bếp, bà đeo tạp

Nghe thấy tiếng cửa tre, Tân Quan quay đầu nhìn Diệp Quân, cười nói: "Món cuối cùng, sắp xong rồi, con ngồi xuống trước đi."

Diệp Quân gật đầu: "Vâng."

Hắn bước đến chiếc bàn bên cạnh và ngồi xuống. Trên bàn đầy những món ăn mà hắn thích, nhìn những món đó, mắt hắn chợt nhòe đi.

Lúc này Tân Quan bưng một đĩa đồ ăn đi tới, đặt xuống trước mặt Diệp Quân, cười nói: "Đây là món khoai tây xào tiêu xanh ở quê, không biết con đã ăn bao giờ

chưa, thử xem.”

Diệp Quân gật đầu, hắn cầm đũa gắp một miếng khoai tây đưa vào miệng nhai một hồi, nhìn Tân Quan cười nói: "Ng...ngon..."

Tân Quan cười rạng rỡ, bà đích thân lấy cho Diệp Quân một bát cơm, sau đó lấy cho hắn một ít đồ ăn. "Món này cũng thử xem.... Sao lại khóc rồi?"

Diệp Quân cười nói: "Vui ạ." Lúc này, hắn thực sự có cảm giác “nhà”.

Tần Quan nhẹ giọng nói: "Những năm này đã phải chịu khổ nhiều rồi, đúng không?”

Diệp Quân lắc đầu, "Đây là con đường mà con trai tự chọn, chịu khổ một chút, cũng đáng... Mẹ xem, bây giờ con đã là Phá Vòng giả, hơn nữa, còn là Song Phá Vòng...”

Hai mắt Tân Quan đột nhiên đỏ lên: "Con trai ta thật sự đã lớn rồi."

Diệp Quân lau mắt, cười nói: "Mẹ, chúng ta ăn cơm đi."

Tân Quan gật đầu: "Được!"

Trong lúc ăn, Diệp Quân đột nhiên trở nên hưng phấn, nói không ngừng về những người và những việc mình gặp, còn Tần Quan thì im lặng lắng nghe.

Một lúc lâu sau, Tần Quan đột nhiên nói: "Hãy dành thời gian đi thăm hệ Ngân Hà"

Diệp Quân sửng sốt.

Tân Quan nhìn hắn, bà rất nghiêm túc: "Có thể đi gặp Từ Chân cô nương, đối với con mà nói, đó là con nợ cô ấy, đối với mẹ mà nói, con cần cô ấy giúp đỡ.”

Diệp Quân buông đũa xuống: "Mẹ, ý chí tối cao rốt cục là gì?” Tân Quan nói: "Sự tồn tại tối cao."

Diệp Quân nhìn Tân Quan, Tân Quan nói: "Con có biết vì sao mẹ lại xuất hiện ở đây không?”

Diệp Quân nói: "Bởi vì đây là tận cùng của con đường?” Tân Quan cười nói: "Thông minh." Diệp Quân im lặng.

Tân Quan nhẹ nhàng nói: "Nhị Nha và An cô nương, sau khi đến đây thì không thể tiến lên được nữa. Nơi đây là tận cùng của mọi người."

Diệp Quân nói: "Cô cô váy trắng và mọi người..."

Tân Quan nhìn hắn, không nói gì.

Trong lòng Diệp Quân bỗng nhiên run lên: "Mẹ, ý của mẹ là..."

Tần Quan gật đầu: "Con đoán đúng rồi."

Diệp Quan từ từ siết chặt nắm đấm, lúc này hắn mới thực sự nhận ra một điều, đó chính là bọn họ đang đợi hắn, cũng là đang đợi người khác, mà người khác này có thể là bất kỳ ai trong vũ trụ này, nói đơn giản là...ai mạnh nhất, thì là đợi người đó.

Trật tự?

Chúng sinh?

Đó không phải là điều họ quan tâm!

Họ chỉ chờ đợi người mạnh nhất xuất hiện.

Đạo của ai có thể đi đến cuối cùng, đó sẽ là người mà họ phải đợi....

Lúc này, hắn nhớ lại lời cô cô váy trắng từng hỏi hắn. Lúc đó, cô cô váy trắng hỏi hắn có muốn tiếp tục con đường này không, nếu không muốn, bà ấy sẽ bảo vệ hắn một cuộc sống vô ưu...

Chẳng trách bà ấy đã loại bỏ vận may thiên mệnh trên người mình!

Chẳng trách bà ấy nói hắn đã lớn rồi...

Tất cả không có gì là ngẫu nhiên.

Tân Quan đột nhiên nói: "Nơi đây không chỉ là tận cùng của chính mẹ, cũng là tận cùng của tất cả những người muốn tiến xa hơn. Mọi người tập trung ở đây, đều muốn đi xa hơn, đi đến cuối cùng để xem..."

Diệp Quân nói: "Mẹ, con còn bao nhiêu thời gian nữa?”

Tân Quan nói: "Không còn nhiều nữa."

Nói xong, bà đứng dậy và nói: "Đi theo mẹ."

Diệp Quân theo Tân Quan ra khỏi căn nhà tre, đi tới một bầu trời đây sao rộng lớn, trong bầu trời đầy sao rộng lớn này có bốn bức màn ánh sáng khổng lồ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận