Kỷ nguyên mạnh nhất từ trước tới nay!
Diệp Quân trầm giọng nói: “Nương, Ý Chí Vô Thượng sẽ không ngồi chờ chết, đúng không?”
Tân Quan gật đầu, “Đương nhiên, có lẽ hẳn là đã sớm bố trí xong rồi”. Diệp Quân chau mày.
Tân Quan nói: “Nhưng người này cũng không trong nhân quả, bởi vậy, không điều tra được gì , cái gì cũng không tra ra được”.
Nói xong, bà ấy quay người nhìn về phía màn sáng đầu tiên phía bên trái, bà ấy gõ một tiếng, bên trong tấm màn sáng kia đột nhiên hiện ra từng màn hình.
Nhìn thấy những hình ảnh này, Diệp Quân bỗng nhiên đứng hình, bởi vì lúc trước hắn đã nhìn thấy ở di tích Thần Lăng.
Trong màn hình, vô số cường giả phá vòng tụ tập dưới Thiên Lộ, sau đó người trước ngã xuống, người sau tiến lên phi thẳng vào trong con đường Thiên Lộ.
Mà ở trong khoảng thiên địa kia, một người đàn ông trung niên mặc áo bào đỏ đứng sừng sững nơi đó, người đàn ông áo bào đỏ mặc một bộ trường bào. rộng lớn, tay phải của hắn ta chắp phía sau, cách màn sáng đều có thể cảm nhận được uy áp khủng bố tản mát ra từ trên người.
Đúng lúc này, người đàn ông áo bào đỏ đó đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn về phía Diệp Quân và Tần Quan, cuối cùng ánh mắt lại dừng lại trên người Diệp Quân.
Nhìn nhau qua những năm tháng lịch sử.
Diệp Quân nhìn vào đôi mắt của người đàn ông áo bào đỏ, hắn xác nhận đối phương đang nhìn hắn, người đàn ông trung niên ý vị thâm trường nhìn hắn một cái, lập tức quay đầu, mà lúc này, hình ảnh màn sáng kia bắt đầu biến mất từng chút .
Diệp Quân nói: “Đây là kỷ nguyên loạn cổ trong di tích Thần Lăng?”
Tần Quan gật đầu: “Kỷ nguyên loạn cổ, trước mắt vị này chính là chủ của kỷ nguyên loạn cổ, thực lực đạt đến phá vòng tầng thứ chín cấp đỉnh phong”.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tân Quan: “Phá vòng tầng thứ chín?”
Tân Quân nói: “Là cảnh giới cao nhất của vũ trụ này ở thời điểm hiện tại, phải nói là cảnh giới cao nhất của toàn vũ trụ bây giờ”.
Diệp Quân hỏi: “Mấy người Y cô cô?”
Tân Quan nói: “Các nàng không tu cảnh giới, thế nhưng, không tu cảnh giới cũng có giới hạn, ví dụ như, tam kiếm là một cấp độ, người khác lại là một cấp độ khác, không giống nhau”.
Diệp Quân khế gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Tân Quan nhìn về phía màn sáng phía bên phải nhất kia, nhẹ giọng nói: “Chúng ta đã điều tra được, năm đó những cường giả ở thời đại kỷ nguyên loạn cổ kia từng xảy ra cuộc đại chiến với Ý Chí Vô Thượng của Thiên Lộ, sau trận chiến đó, thời đại kỷ nguyên loạn cổ biến mất trong dòng chảy lịch sử và đã hoàn toàn trở thành quá khứ”.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Nương, Ý Chí Vô Thượng mỗi lần khởi động lại một kỷ nguyên, thực lực của hắn có phải..”.
Tần Quan nói: “Không thể nghi ngờ, sẽ trở nên mạnh hơn”.
Diệp Quân im lặng.
Tần Quan nhìn về phía màn sáng thứ hai, bà ấy nhẹ nhàng chạm nhẹ, phần màn sáng kia đột nhiên chập chờn như những cơn sóng nước, rất nhanh, bên trong xuất hiện một hình ảnh.
Bên trong màn sáng là một thị trấn nhỏ hoang vu, khắp thị trấn nhỏ không một bóng người, mà ở trước cổng thị trấn, nơi đó đặt một cái ghế đu, trên ghế có đặt một con búp bê vải.
Ngoài ra, không có gì cả. Diệp Quân có hơi nghi hoặc.
Tân Quan nhìn chằm chằm cái ghế trong màn sáng kia: “Trên chiếc ghế kia có người, nhưng chúng ta nhìn không thấy”.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tân Quan, Tần Quan nói: “Kỷ nguyên này cực kì quỷ dị, tất cả di tích và văn tự có liên quan đều đã biến mất sạch sẽ, không thể nào tra ra được, toàn bộ kỷ nguyên, chỉ có thị trấn nhỏ này và cái ghế này, ngoài ra không có bất cứ thứ gì, ta đặt tên cho nó theo thứ tự, cho nên, tạm thời đặt tên cho nó là kỷ nguyên thứ ba”.
Diệp Quân nhìn chằm chằm cái ghế kia, hắn cũng có thể cảm nhận được, có một đôi mắt đang nhìn chăm chằm vào hắn, nhưng hắn cũng không nhìn thấy được đối phương.
Lúc này, dường như có một bàn tay vô hình cầm lấy con búp bê vải, và khi con búp bê được nhặt lên, toàn bộ hình ảnh bắt đầu mờ đi.
Rất nhanh, hình ảnh dừng lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!