Ý chí chiến đấu của Diệp Quân sôi trào, kiếm Thanh Huyên trong tay run rẩy không ngừng.
Vô Biên Chủ cũng không nói gì nữa, hắn ta nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong hư không, yên lặng châm một điếu xì gà, vòng khói phiêu đãng.
Cả hai đều sẵn sàng cho một trận lớn.
Nhưng đúng lúc này, không biết vì nguyên nhân gì, nơi sâu thẩm trong hư không kia, ba luồng khí tức đáng sợ kia đột nhiên rút lui như thủy triều.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cả Vô Biên Chủ và Diệp Quân đều ngẩn ra, hai người nhìn nhau, trong mắt tràn đầy sự nghi ngờ.
Sao đột nhiên lại rút lui?
Vô Biên Chủ liếc mắt nhìn một nơi nào đó trong chỗ tối, khế cau mày, nhưng đã nhanh chóng thu hồi ánh mắt: “Chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này, không được can thiệp vào bất cứ chuyện gì ở đây nữa”.
Diệp Quân gật đầu: “Chờ ta một lát”.
Dứt lời, hắn xoay người một cái, đi tới một nơi ở phía dưới, cách đó không xa, tiểu cô nương còn đang nằm ở nơi đó gào khóc.
Diệp Quân thấp giọng thở dài, hắn nhặt một con búp bê vải trong sọt trên mặt đất lên, con búp bê vải kia mặc giống như tiểu cô nương đó, cả tóc và thần thái
đều rất giống nhau, rõ ràng là cha mẹ cô bé đặc biệt làm cho cô bé.
Hắn hơi hơi trầm ngâm, sau đó đi về phía cô bé, hắn kéo tiểu cô nương dậy, lúc này tiểu cô nương đã khóc đỏ cả mắt.
Diệp Quân đặt búp bê vải vào lòng cô bé, nhẹ giọng nói: “Đừng khóc nữa”.
Tiểu cô nương nhìn Diệp Quân, hốc mắt đỏ bừng, khàn khàn nói: “Tại... tại sao... lại như vậy”.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nhẹ giọng nói: “Có lẽ là một loại trật tự, tất cả mọi thứ đều đã được sắp đặt, lúc nào người phải chết, đều đã được sắp xếp sẵn, không thể thay đổi khác được..”.
Tiểu cô nương ngơ ngác nhìn Diệp Quân, một lát sau, cô bé nhẹ giọng nói: “Thật ra ta cũng phải chết rồi, đúng không?”
Diệp Quân nhẹ nhàng xoa xoa đầu nhỏ của cô bé: “Bây giờ ngươi phải sống thật tốt".
Cô bé nắm chặt hai tay, thấp giọng nói: “Trật tự..”. Trong giọng nói có đầy sự oán hận. Diệp Quân nói: “Thứ ta tu cũng là trật tự”.
Tiểu cô nương ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân, Quân mỉm cười nói: “Trật tự có tốt, cũng có xấu, trật tự bây giờ của ca ca, là tốt”.
Tiểu cô nương hỏi: “Vậy sau này thì sao? “
Diệp Quân nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Ta sẽ cố gắng làm tốt”.
Tiểu cô nương nhìn hắn, không nói gì.
Diệp Quân giúp cô bé xây hai ngôi mộ trên bãi đất trống này, hắn cũng không để lại bất cứ thứ gì cho cô bé, lần này hắn đã cảm nhận được sự đáng sợ của nhân quả vô thượng, hắn sợ thứ mình cho cô bé sẽ mang đến tai họa khác cho cô bé.
Nhưng hẳn lục soát thi thể của Mã Phỉ trước, sau đó đưa cho tiểu cô nương những món đồ của Mã Phi.
Diệp Quân nói: “Ta đi đây”.
Tiểu cô nương cúi đầu, không nói lời nào.
Diệp Quân cũng chưa đi, hắn sao lại không nhìn ra được, tiểu cô nương đã không còn có ý muốn sống nữa?
Hắn nghĩ nghĩ, sau đó ngồi xổm xuống, cầm lấy tay cô bé, nhẹ giọng nói: “Ngươi có muốn báo thù không?”
Tiểu cô nương nhìn về phía Diệp Quân, cuối cùng trong mắt cũng có một tia dao động.
Diệp Quân nói: “Phải sống, tu luyện cho tốt, sau này lật đổ tất cả trật tự xấu, được không?”
Tiểu cô nương nặng nề gật đầu.
Diệp Quân mỉm cười, hắn xoay người chống kiếm đứng dậy, biến mất ở nơi sâu trong Tinh Hà.
Trước trấn nhỏ, tiểu cô nương ngẩng đầu nhìn về phía luồng kiếm quang biến mất ở cuối Tinh Hà kia, ngây người hồi lâu.
Nơi nào đó trong bóng tối, một người phụ nữ mặc áo bào trắng thu hồi ánh mắt, xoay người rời đi...
Diệp Quân và Vô Biên Chủ nghịch lưu tuế nguyệt lần nữa, trên đường, sắc mặt của hai người đều cực kì ngưng trọng, đặc biệt là Diệp Quân, chuyện lần này khiến cho hắn hiểu được sự đáng sợ của vô thượng nhân quả.
Trước kia nghịch thiên cải mệnh, giống như chơi đùa, nhưng lần này, hắn mới phát hiện, vô thượng nhân quả này không thể đảo nghịch .
Nếu như không phải hắn cố gắng chuyển nhân quả của tiểu cô nương lên người mình thì chắc chắn tiểu cô nương phải chết.
Diệp Quân như thể nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên hỏi, “Tiền bối, thực lực của ba tên kia có phải đã vượt qua cả cảnh giới phá vòng tầng thứ chín rồi không?”
Vô Biên Chủ lắc đầu: “Không biết, nhưng có thể xác định được ít nhất đã đạt đến cảnh giới phá vòng tầng thứ chín đỉnh phong”.
Diệp Quân im lặng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!