Tất nhiên, những năng lượng tiêu cực đó không ảnh hưởng gì đến hản, ý chí hắn lúc này lại kiên định như vậy? Ý chí và năng lượng tiêu cực thông thường căn bẩn không thể ảnh hưởng đến hắn, đặc biệt là khi hắn mang trong mình huyết mạch phong ma ác độc nhất.
Trong cung điện dưới lòng đất, càng ngày càng nhiều máu từ thời cổ đại bị Diệp Quân nuốt chứng, huyết mạch phong ma trong cơ thể hắn bắt đầu dần dần sôi lên, khí tức cũng càng ngày càng mạnh mẽ. Không chỉ huyết mạch phong ma, huyết mạch phàm nhân cũng không ngừng mạnh lên. Huyết mạch phàm nhân thực ra là chịu kích thích của huyết mạch phong ma... Nó không muốn bị huyết mạch phong ma trấn áp.
Máu tươi trong cung điện dưới lòng đất ngày càng ít, toàn thân Diệp Quân ngày càng đỏ hơn. Từng đạo sát ý đáng sợ không ngừng tuôn ra khỏi cơ thể hắn, sau đó lan rộng ra khắp trời đất.
Mà xung quanh, có những cường giả từ Tiên Bảo Các đang phong tỏa khu vực này, không để cho sát ý và năng lượng bạo lực của Diệp Quân lan rộng.
Nếu không phong toả, sát ý và năng lượng bạo lực của hắn lan rộng, nhất định sẽ gây ra đại loạn.
Bởi vì sát ý và năng lượng bạo lực có thể ăn mòn thần thức của con người.
Cứ như vậy, không biết qua bao lâu, toàn bộ máu tươi trong cung điện dưới lòng đất đã bị Diệp Quân hấp thu, lúc này, cả người Diệp Quân như được ngưng tụ từ máu, sát ý và năng lượng bạo lực tràn ngập không ngừng toả ra từ trong cơ thể hắn. Mà xung quanh hắn, có chín cường giả Phá Vòng Cảnh đang cùng nhau phong toả sát ý và năng lượng bạo lực của hắn, ngay cả chín cường giả Phá Vòng Cảnh này cũng khó có thể chịu được sát ý và năng lượng bạo lực đáng sợ mà Diệp Quân toả ra.
Rất nhanh, có thêm năm cường giả Phá Vòng Cảnh âm thầm vây quanh hắn, bọn họ liên thủ mới có thể ngăn chặn sát ý và năng lực bạo lực mà Diệp Quân phát ra.
Mà đúng vào lúc này, Diệp Quân ở phía dưới đột nhiên mở mắt.
Uỳnh!
Trong mắt hắn, hai cột máu phun ra, thời không trước mặt trực tiếp sụp đổ.
Cùng lúc đó, một sát ý và sự thù địch đáng sợ đột nhiên lấy hắn làm trung tâm, trong phút chốc, những cường giả Phá Vòng Cảnh âm thầm trong trời đất đều bị làm cho kinh ngạc đến mức liên tục lùi lại, cũng cùng lúc đó, hai mắt bọn họ cũng hiện lên những tia máu đỏ.
Diệp Quân bỗng nhiên đưa tay phải ra, lắc mạnh một cái, tất cả sát ý và sự thù địch trong trời đất lập tức dâng trở lại trong tay hắn, những cường giả Phá Vòng Cảnh đó trở lại bình thường, bọn họ kinh hãi nhìn xuống. Lúc này, Diệp Quân thực sự là một huyết nhân, trên người toát ra sát ý cực kỳ đáng sợ, bọn họ chưa bao.
giờ nhìn thấy sát ý đáng sợ như vậy, giống như muốn hủy diệt toàn bộ vũ trụ.
Lúc này, tay phải của Diệp Quân nhẹ nhàng ấn xuống, biển máu trong mắt hắn dần dần tiêu tán.
Thần trí trở lại bình thường!
Trên bầu trời, những cường giả Phá Vòng Cảnh âm thầm vội vàng cung kính hành lễ: "Bái kiến Thiếu Các chủ."
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn mọi người, cười nói: "Đa tạ các vị.”
Mọi người vội vàng cung kính nói: "Không dám." Diệp Quân nhìn xuống bàn tay phải của mình, trong lòng bàn tay hắn, mạch
máu dưới da khẽ đập, hắn cười lớn một tiếng, sau đó hóa thành một vệt máu biến mất ở phía cuối tinh hà.
Bên trong ngôi nhà tre.
'Tân Quan nấu một bàn đầy đồ ăn, Diệp Quân ăn ngấu nghiến. Tần Quan nhìn hắn mỉm cười.
Diệp Quân nói: "Mẹ, con chuẩn bị đi hệ ngân hà."
Tân Quan nói: "Trận pháp dịch chuyển đã chuẩn bị xong, con có thể xuất phát bất cứ lúc nào.”
Diệp Quân nói: "Cới cơ thể và thực lực hiện tại của con, có thể đi bằng Thanh Huyên Kiếm."
Tân Quan cười nói: "Tùy con."
Diệp Quân hỏi: "Mẹ, nếu xảy ra đại chiến, Hệ Ngân hà có bị ảnh hưởng. không?"
Tần Quan lắc đầu: "Không." Diệp Quân nhìn Tân Quan, Tân Quan nói: "Bên kia chưa từng bị ảnh hưởng."
Diệp Quân gật đầu: "Con hiểu rồi. Đúng rồi, mẹ, còn về Ý chí tối cao này... Chỗ mẹ có đột phá gì không?”
Tân Quan lắc đầu, "Có một số đột phá mới, con không cần lo lắng, chúng ta sẽ giải quyết..."
Diệp Quân gật đầu rồi lại nói: "Nhất Niệm cô ấy..."
Tân Quan cười nói: "Cô ấy đang nuốt chửng tà niệm của các nền văn minh trong vũ trụ, đến lúc xuất hiện, con chưa chắc có thể đánh bại được cô ấy."
Diệp Quân mỉm cười. Tân Quan nhìn hắn: "Mau đi Hệ Ngân Hà đi."
Diệp Quân đọc được một vài ý khác trong mắt Tân Quan, sắc mặt trầm xuống, hắn biết thời gian của mình không còn nhiều nữa, lập tức gật đầu: "Được."
Nói xong, hắn đứng lên, dường như nghĩ tới điều gì đó, hắn nhìn Tân Quan nói: "Mẹ, Tiên Bảo Các giao cho con, mẹ đi tìm cha đi, hoặc là quay về Hệ Ngân Hà cũng được..."
Tần Quan đi tới trước mặt hắn, nhẹ nhàng vuốt thẳng cổ áo xộc xệch của hắn: "Tiểu tử ngốc, trên đời này làm gì có người mẹ nào có thể bỏ rơi con của mình chứ?"
Một dòng nước ấm áp chảy qua trong lòng Diệp Quân, hắn còn muốn nói thêm điều gì đó, Tân Quan nhẹ nhàng nói: "Đừng trách cha con, ông ấy khác ta, ta ra tay như nào cũng không quá, nhưng ông ấy không được... Con hiểu mà."
Diệp Quân gật đầu: "Con hiểu, đây là con đường mà con đã chọn."
Tân Quan cười nói: "Mọi người tới đây đều là vì muốn đi con đường của mình, mà đoạn đường cuối cùng này cũng không có ai có thể giúp chúng ta, đi lên được thì đi lên, không đi lên được... đó cũng là nghỉ ngơi, đây là cái giá."
Diệp Quân gật đầu, "Con hiểu."
Tần Quan cười nói: "Mau đi đi."
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!