Nói xong, hắn đứng dậy đi tới phòng bếp của tửu lâu, một người đầu bếp với dáng người mập mạp lúc này đi tới: “Anh muốn làm gì?”
Diệp Quân nói: “Tôi muốn đích thân làm vài món”.
Người đầu bếp mập mạp kia tưởng mình nghe nhầm: “ Anh muốn tự mình nấu ăn?”
Diệp Quân gật đầu.
Người đầu bếp mập tức giận nhìn: “Có phải anh muốn bới lông tìm vết không?”
Diệp Quân đột nhiên lấy ra một xấp tiền thật dày đặt trước mặt đầu bếp mập:
“Hãy cho để tôi “.
Đầu bếp mập nhìn xấp tiền cực dày kia, cả người trực tiếp đứng hình, số tiền đó có thể bằng năm năm tiền lương của anh ta.
Đầu bếp mập rất nhanh phản ứng lại, anh ta vội vàng nhận lấy xấp tiền mặt kia, trên mặt lập tức nở một nụ cười: “Đại ca... Phòng bếp bây giờ là của anh”.
“Cảm ơn”.
Diệp Quân mỉm cười, sau đó đi tới bếp ở bên , hắn cũng không có dùng nguyên liệu nấu ăn có trong nhà bếp, mà là trực tiếp lấy từ trong tháp nhỏ .
Hắn làm rất nhanh, không đến nửa giờ cũng đã làm xong, bởi vì hắn cũng chỉ làm một bát mì, một bát mì ăn liền......
Bên trên còn có một quả trứng ốp la!
Sau khi làm xong, hắn bưng bát mì ăn liền đi tới trước mặt Từ Chân, Từ Chân nhìn bát mì kia một cái: “Mì trường thọ... Làm sao cậu biết hôm nay là sinh nhật ta?”
Diệp quân cười nói: “Tỷ đã từng nói với ta rồi”.
Từ Chân nhìn hắn: “Thật không?”
Diệp Quân gật đầu: “Đương nhiên”.
Từ Chân gật gật đầu, cô ta cầm đũa gắp mấy miếng mì ăn liền bỏ vào trong miệng, một lát sau, cô ta giơ ngón tay cái lên: “Rất ngon, cậu tốt nhất đừng đi, sau này ở đây làm mì cho ta ăn... Được không?”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Sau này được không?”
Từ Chân nhìn hắn một cái, không nói gì, tiếp tục ăn mì.
Một lát sau, Từ Chân đột nhiên lấy một đôi đũa đưa cho hắn: “Mì trường thọ, cùng nhau ăn, cùng nhau trường thọ”.
Diệp Quân không từ chối, gật đầu: “Được”.
Hắn nhận lấy đôi đũa, cứ như vậy, hai người cùng nhau ăn bát mì trường thọ. kia, trứng gà cũng là mỗi người một nửa.
Sau khi ăn xong, Diệp Quân lôi kéo Từ Chân đi ra bên ngoài tửu lâu, hắn búng tay một cái, trong chớp mắt, toàn bộ Thiên Hộ Miêu Trại Tây Giang bản lên từng đợt pháo hoa, cả khoảng không bỗng nhiên sáng chói, mà ở phía chân trời rực rỡ kia, bốn chữ lớn hiện ra: Sinh nhật vui vẻ, mà sau khi dòng chữ biến mất, có một khuôn mặt tuyệt mỹ được tạo thành từ vô số tia lửa của pháo hoa, chính là Từ Chân.
Diệp Quan kéo tay Từ Chân, nhìn khuôn mặt có nhan sắc xinh đẹp ở phía chân trời kia, mỉm cười nói: “Chân tỷ, tỷ rất xinh đẹp.
Từ Chân nhìn về phía chân trời một cách ngây ngốc, đột nhiên, cô ta quay đầu lại nhìn Diệp Quân, nở một nụ cười xinh đẹp: “Ta thích”.
Diệp Quân bật cười.
Đêm khuya.
Diệp Quân ôm Từ Chân đến bên giường, hắn nhẹ nhàng đặt Từ Chân lên giường, sau đó đắp chăn cho cô ta, tay phải hắn khế run lên, một sức mạnh bí bao phủ Từ Chân, Từ Chân đột nhiên rơi vào giấc ngủ sâu.
Diệp Quân cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cô ta: “Chân tỷ... ta đi đây”.
Nói xong hắn quay người rời đi.
Mà trong giây phút hắn rời khỏi phòng, Từ Chân đột nhiên mở hai mắt ra.
Bên ngoài, Diệp Quân đi tới trước một quán ăn nhỏ ở bên đường, hắn gọi hai món ăn cùng một bình rượu, lại gọi thêm hai cái chén, hắn lấy tiểu tháp ra đặt ở trên bàn, hắn đủ rượu đầy chén, sau đó đặt ở trước mặt Tháp Gia
Tiểu Tháp nói: “Ta không uống rượu..”.
Diệp Quân cười cười.
Tiểu Tháp nói: “Ngươi có thể giúp cô ta hồi phục kí ức..”.
Diệp Quân lắc đầu: “Ta nợ tỷ ấy,...rất nhiều rồi”.
Tiểu Tháp im lặng.
Diệp Quân nói: Tháp Gia, ta kính ngươi một chén”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!