Chỉ có ba chiêu mà cũng không chịu nổi? Cái quái gì vậy?
Mọi người ở hiện trường đều cho rằng mình nghe nhầm, phải biết rằng sức mạnh mà Diệp Quân thể hiện lúc trước đáng sợ đến thế nào?
Siêu cấp yêu nghiệt Thần Đạo Trần của nền văn minh tối cao hoàn toàn không có sức mạnh để đánh trả trước mặt vị thiếu chủ của Tiên Bảo Các này.
Một nhân vật khủng bố như vậy lại không thể chống đỡ được ba chiêu trước. mặt thiếu chủ Quan Huyên Vực?
Thiếu chủ của Quan Huyên Vực có ba đầu và sáu tay à?
Biểu cảm của Vân Vô Tại nặng nề nói: “Diệp huynh, ngươi thật sự...không thể trụ nổi quá ba chiêu sao?”
Ngưỡng Tăng cũng nhìn Diệp Quân với vẻ mặt nặng nề. Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đúng vậy, đối phương thật sự quá mạnh, chỉ sợ
mấy kỷ nguyên cũng không có được một nhân vật như v: Ai, sinh ra cùng kỷ nguyên với hắn thật sự là một điều bất hạnh”.
Nghe xong lời nói của Diệp Quân, mọi người tại hiện trường nhìn nhau... Vị thiếu chủ Quan Huyên Vực này ghê gớm như vậy sao?
Sau khi Vân Vô Tại và Ngưỡng Tăng nghe thấy những lời của Diệp Quân, vẻ mặt của họ trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết, họ đã từng nhìn thấy Diệp Quân ra tay, lúc đó, Diệp Quân chiến đấu với Thần Đạo Trần nhưng vẫn không sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình, nếu một người như vậy không thể chịu nổi ba chiêu của thiếu chủ Quan Huyên Vực, vậy thì thiếu chủ Quan Huyên Vực này phải ghê gớm đến mức nào?
Không thể tưởng tượng được!
Ghê gớm!
Chẳng lẽ, thiếu chủ của Quan Huyên Vực đã đạt đến phá vòng cấp chín?
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của mọi người lập tức trở nên nghiêm túc hơn.
“Diệp huynh”.
Lúc này, Tiêu Nguyên Khởi ở một bên đột nhiên lên tiếng.
Diệp Quân nhìn về phía Tiêu Nguyên Khởi, Tiêu Nguyên Khởi cười mỉa nói: “Chuyện này... chuyện xảy ra lúc trước...ta rất xấu hổ”.
Thác Cổ Nguyên cũng nói: “Diệp huynh, lúc chúng ta nói là huynh đệ của ngươi, thật ra chỉ vì muốn khoe khoang thôi... Không có ác ý gì khác..”.
Diệp Quân cười nói: “Tuy rằng trước kia không phải như vậy, nhưng hiện tại chúng ta không phải như vậy sao?”
Nghe Diệp Quân nói vậy, Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khởi bỗng nhiên bật cười, bọn họ biết, Diệp Quân không hề tức giận vì chuyện lúc trước, tảng đá treo trong lòng bọn họ lúc này cuối cùng cũng rơi xuống.
Diệp Quân bỗng nhiên cầm ly rượu trước mặt lên, hắn đứng dậy nhìn đám thiên tài và yêu nghiệt của các nền văn minh xung quanh, mỉm cười nói: “Các vị, †a thay mặt Tiên Bảo Các, hoan nghênh các vị đến đây, ngày mai là đăng thiên lộ, vì vậy tối nay các vị phải tận hưởng thật vui vẻ, ngày mai chúng ta sẽ cùng nhau đăng thiên lộ, tạo ra kỳ tích”.
Mọi người có mặt tại hiện trường nhanh chóng nâng ly và uống một hơi cạn sạch.
Nhìn thấy Diệp Quân dễ tính như vậy, một số người mới yên tâm đi tới bàn chính nâng ly mời rượu.
Đám người của Diệp Quân cũng chào đón tất cả những người đến, sau khi uống rượu được một vòng, không ai dùng sức mạnh để kìm nén cơn say, vì vậy mọi người càng trở nên thoải mái hơn và bữa tiệc cũng trở nên sôi động hơn.
Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khởi cũng bị rất nhiều người bao quanh, những người này biết rất rõ rằng việc uống một ly rượu và trò chuyện vài câu với Diệp Quân đã là cực hạn, chỉ có Thác Cổ Nguyên và Tiêu Nguyên Khởi là có thể giao lưu được, bởi vì bây giờ hai tên này vẫn còn tương đối yếu, mọi người đều có thể kết bạn.
Ngưỡng Tăng không uống rượu, nhưng xung quanh anh ta cũng có rất nhiều người, rốt cục không từ chối được, anh ta uống một ngụm, sau khi uống xong anh ta cảm thấy hương vị không tệ nên lại tiếp tục uống... không biết đã uống bao nhiêu, anh ta kéo một người đàn ông nói: “Ta có lý tưởng, ta muốn biến Khổ Môn của ta thành tông môn mạnh nhất, ta muốn vượt qua ba tướng sư tổ, ta muốn gia phả phải viết một tờ riêng... Ngươi có tin ta hay không?”
Người đàn ông kia vội vàng nói: “Tin, ta tin ngươi, ba tướng cũng không là gì? Ca ca, ngươi mới là giỏi nhất!”
Ngưỡng Tăng đỏ mặt, kích động nói: “Đúng vậy... ba tướng không là gì cả, ta mới là người giỏi nhất...nào nào, huynh đệ, cạn ly”.
Bên kia Tiêu Nguyên Khởi và Thác Cổ Nguyên cũng đỏ mặt, có người đột nhiên hỏi: “Nguyên huynh, lúc đầu ngươi gặp Diệp huynh như thế nào?”
Thác Cổ Nguyên nhấp một ngụm rượu rồi nói: “Lúc trước khi ta nhìn thấy Diệp huynh, chân của hắn vừa bị người ta đánh gấy...”
Đêm khuya.
Diệp Quân đi ra ban công cùng với Thác Cổ Nguyên, Tiêu Nguyên Khởi và hai huynh muội Mộ Tinh Hà và Mộ Tinh Thần đến tham dự bữa tiệc sau đó.
Mấy người ngồi ở bên cạnh ban công, nhìn ngân hà phía xa.
Trên mặt của họ vẫn mang theo cảm giác say và phấn khích.
Rõ ràng hôm nay bọn họ đều rất vui vẻ.
Mộ Tỉnh Hà đột nhiên nói: “Diệp huynh, ta nghe nói mỗi một kỷ nguyên thì vũ trụ đều sẽ khởi động lại, ta nghe tộc trưởng nói rằng kỷ nguyên của chúng ta cũng sắp đến rồi phải không?”
Diệp Quân gật đầu.
Mộ Tinh Hà cười khổ: “Ta còn chưa sống đủ đâu”.
Tiêu Nguyên Khởi ở một bên đột nhiên vung nắm tay: “Sợ khỉ gì, cứ làm là được”.
Thác Cổ Nguyên cũng gật đầu: “Cứ làm là được”.
Diệp Quân nhìn thiên lộ, không nói gì.
Mấy người quay đầu nhìn Diệp Quân, Mộ Tinh Hà do dự một lát rồi huynh, nếu thật sự có cường giả từ thiên lộ đi xuống, chúng ta có thể đánh thắng được sao?”
Diệp Quân nhìn mấy người, cười nói: “Muốn nghe nói thật hay nói dối?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!